Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009

Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm



Ơ, mình cứ tưởng theo thời gian thì con người ta miễn dịch với mùa chứ nhỉ. Sao hôm nay nghe bài hát này chã có lý do gì mà lại thúc động thế.
Vẫn thích, vẫn thích Tuấn Ngọc hát bài này nhất. Chỉ có điều hơi ngu ngu không biết cách post nhạc lên đây.


Paris Có Gì Lạ Không Em

Thơ: Nguyên Sa

Nhạc: Ngô Thụy Miên



Paris có gì lạ không em?
Mai anh về em có còn ngoan?
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim?

Paris có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một dòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em?

Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay.

Paris có gì lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen?

4 nhận xét:

  1. he he, nhạc sĩ Ngô Thụy Miên là bạn thân của ông bác Lu đó đằng í. Bác Lu đệp trai lại là thầy giáo dạy ngoại ngữ có tiếng được học trò mê ơi là mê. Một phần ông í rất chi là lởng mợng, biết đờn guitar và có giọng ca trầm ấm, toàn là chơi nhạc Trinh mí lại Ngô Thụy Miên cùng Vũ Thành An. :D

    Trả lờiXóa
  2. Thế à, eo ơi càng ngày càng thấy Lu thật là oách xà lách.

    Trả lờiXóa
  3. he he...ông bác của Lu là bạn của Ngô Thụy Miên chứ có phải là Lu đâu nà, họ thuộc hàng trưởng bối vào cái thời năm một ngàn chín trăm hồi đó :D

    Trả lờiXóa
  4. Lu ngượng à, vậy miềng sửa lại nhá: càng ngày càng thấy (bác) Lu thật là oách xà lách, he he.

    Trả lờiXóa