Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009

Books

(Nói là sách, nhưng toàn là tiểu thuyết thoai..)
Ngày bé bố đi công tác xa, mẹ con ở nhà cứ thế nuôi nhau vài tháng bố về. Có lần bố về vào buổi tối, tôi mải đi chơi gặp ở cửa không nhận ra còn bảo cháu chào chú, chào xong thì chạy sang nhà hàng xóm chơi, không biết bố mình về.

- Đồng lương kỹ sư còm cõi của bố dùng phần lớn vào việc rải đường, bố mẹ chẳng dành dụm được gì, tài sản giá trị nhất trong nhà tôi nghĩ mãi mới ra, là 2 cái xe đạp khung dựng.

- Nhưng có một thứ bây giờ tôi thấy vô cùng đáng giá, ấy là cái tủ sách. Bố mẹ thích đọc sách. Và bố đã mang sách về sau những chuyến công tác từ vùng mỏ xa xôi. Sách được để trong những tủ nhỏ, bọc bìa xi măng ghi chữ bên ngoài. Ngày ấy người ta không làm những quyển sách bìa cứng trừ nhà xuất bản Cầu Vồng nên những quyển sách bìa dày thì được đóng giữ bằng bìa vốn là bìa để treo bloc lịch. Việc đóng những quyển sách như vậy hẳn mất nhiều thời gian và cần tỉ mỉ.

- Một cách nào đó, tôi biết ơn những quyển sách ấy. Những quyển sách đưa tôi đến nhiều vùng đất nhiều số phận, hình thành và nuôi dưỡng ước mơ đi và hướng tới. Sự trải nghiệm trong những trang sách mang lại cho tôi nhiều kỳ thú.

- Tôi nghĩ, thái độ tốt nhất mà tôi muốn có trong cuộc đời này là sống giản dị và yêu thương. Khi còn bé bố thường thức đêm đọc sách, đọc xong thì gọi mẹ dậy đọc nếu đó là sách hay. Lưu giữ những kỷ niệm yêu thương đó trong ký ức, những điều dối trá, cách hành xử tồi tệ trong cuộc sống tôi không nhớ nhiều. Chẳng để làm gì. Bao dung hơn cũng là điều tôi học từ sách.

- Từ sách, tôi là đứa duy nhất chọn thi khối C trong một lớp toàn thi toán. Sự tình cờ của số phận không làm tôi trở thành cô giáo dạy văn hay người trông giữ thư viện như hồi bé mường tượng. Có nhiều người hồi đó thi khối C vì không biết thi gì khác. Tôi thi khối C và đến giờ vẫn vui vì điều đó.

- Bằng sự cảm nhận của bản thân mình, tôi hiểu được giá trị và tầm quan trọng của việc trò chuyện và đọc truyện cho trẻ. Điều đó giúp chúng xây dựng một vốn từ vựng phong phú và có hiểu biết cơ bản về bản chất từ ngữ. Tôi luôn mong muốn đứa trẻ sau này của tôi biết cách đọc chủ động. Đấy cũng là cách mà tôi biết ơn bố mẹ mình.

- Chúng tôi lớn lên, nhà chuyển một lần, những quyển sách được chuyển ra một kệ sắt lớn, thời tiết nhiệt đới làm chúng bị hư hao đi. Chúng tôi dồn chúng vào những thùng các tông, để lên gác xép. Bụi phủ mờ. Chúng tôi vẫn quý sách và có nhiều việc phải lo toan.

- Trong tâm hồn tôi luôn có một tủ sách tinh thần. Khi tôi lớn lên, trưởng thành, nhận ra giá tiền của một cuốn sách luôn là rất cao so với thu nhập của một người lao động bình thường. Tôi xúc động vì điều đó. Nhiều khi đã tự hỏi không biết sau này mình có sở hữu được một tủ sách bằng của bố hay không. Cuộc sống hàng ngày với bao nhiêu điều trăn trở, một lần tôi đã mua lại một cuốn sách tái bản làm kỷ niệm, và không giở ra đọc, thực tế mình đã gần như thuộc lòng nó còn đâu.

- Nhưng sách cũng làm cho tôi trở thành một người lãng mạn, yếu đuối và cô đơn. Ví dụ như lúc này, nhớ biết bao nhiêu......

3 nhận xét:

  1. Một người bạn hỏi Lu là có hay mua sách, và làm một thư viện nhỏ cho mình tại nhà ko? Lu trả lời là chỉ mua sách học và cất lại làm tài liệu thôi. Tủ sách của Lu là thư viện to đùng của thành phố San Jose. Gần 14 năm nay Lu lui tới nó ít nhất mỗi tháng 4 lần. Chỉ đơn giản là tìm những câu hỏi Lu thắc mắc trong cái cơ đội sách nằm rãi 8 tầng lầu đó thôi.
    Bi giờ Lu nghiệm ra sách là thầy của mình đằng í ạ. Nó mở ra cho mình một thế giới đa màu đa dạng thật là hay. Lu còn biết một điều nữa, trên cái sàn đọc sách công cộng đó mọi người như bình đẳng mí nhau. Lu đã thấy sinh viên, giáo sư, homeless cùng ngồi đọc chung trong một bàn tròn. Lúc đó sự kì thị level trong xã hội đã bị xóa đi, hay thật! :D

    Trả lờiXóa
  2. Cái thư viện của bạn Lu thích nhỉ!
    Nghĩ mà buồn cho cái thư viện nước mình! :(

    Trả lờiXóa
  3. Ngày xưa ông ngoại mình cũng có 1 tủ sách khá lớn, mình khám phá ra điều này khi đc ra chơi với ông cả 1 mùa hè. Có điều lúc ấy còn nhỏ quá (10 tuổi) nên k0 đọc đc (hoặc k0 đc đọc) hết đống sách đó. Tiếc là sau đó ông cũng chẳng giữ đc đống sách đó nữa :(. Có nhiều bộ sách kinh điển như Chiến tranh và hòa bình, Sông Đông êm đềm... (trọn bộ luôn) lúc ấy nghe giới thiệu nhiều cũng muốn đọc lắm nhưng "nuốt" k0 nổi, về sau muốn đọc thì k0 có sách nữa. Bây giờ sách tái bản đầy thì lại k0 có thời gian và hứng thú để đọc như ngày xưa. Hình như đối với loại sách này, phải đọc bằng chính những bản sách được in từ những năm một chín... hồi đó thì nó mới "phê", chứ đọc = sách in lại, dịch lại sau này k0 thấy khoái nữa thì phải? ;)

    Trả lờiXóa