Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

Nhảm

Kể ra mình cũng giống con chóa, nghĩa là thỉnh thoảng không có ngừi quan tâm thì chạy lại cà cà vào chân người ta. (Viết đến đây tự nhiên nhớ bài về con Tô mi hay nức nở, vừa viết vừa khóc, mấy fan ruột đọc chảy nước mắt mà đi ma cao kéo nhị xừ nó rồi, tiếc thật). Nói tiếp mạch con chóa cà cà. Vài ba hôm creat xì căng đan bằng cách đóng blog. Không trước thì sau đến hôm thứ ba là có người hỏi trên ym, thật đúng là xứng danh gái mạng. Bạn hỏi lại đóng blog roài à. Bảo, hực, viết đi viết lại càng viết càng thấy rỗng hoe hóe ra chả thấy lên sao lên vạch lên hàng đại gia blog đóng quách nó lại còn được người hỏi sao lại đóng, còn oai tý, như dùng thuốc lắc he he. Nào ngờ bạn bảo blog bạn còn chả ma nào comment. Mà công nhận. cứ 3 -4 ngày có một bài mà tịnh chả có cái comment nào. mình giật mình đánh độp. thấy cần phải tăng ngưỡng của mình lên. đấy. thấy chửa. vẫn phải sống chứ thế chả nhẽ lại chết à.

4 nhận xét:

  1. Đúng rồi, cứ mở cửa blog đi, để quê mùa ta đây mỏi chân còn có chốn nghỉ.

    Trả lờiXóa
  2. Đanh đá cá cầy đúng giọng HP đây rồi, he he... Đóng là đóng thía lào, phải mở cho ta thỉnh thoảng còn nghe cái giọng văn đanh đá của nàng chứ!

    Trả lờiXóa
  3. Thelathenao?

    Cứ mở thôi. Chị hứa cứ mò vào là cmt.

    Đại gia người ta lên ngày 6 ẻn, mình đua làm rì.

    Trả lờiXóa