Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2010

Welcom - Ước muốn di cư

Bilal là một cậu trai người Cuốc trong đám đông bị cảnh sát lôi ra từ thùng xe tải ở biên giới giữa Pháp và Anh. Hình như từ quê nhà I rắc cậu ấy đã đi bộ 4000 cây mới tới chiếc thùng xe tải bị giữ lại này. 17 tuổi, chơi bóng tốt, trốn sang Anh vì một cô gái, bố cô ấy làm việc ở Anh lâu rồi và cách đây nửa năm cô ấy có visa. Cậu dự định khi sang Anh sẽ chơi cho MU.

Chính quyền không muốn thành phố của họ trở thành một thành phố tị nạn trên bản đồ di cư thế giới. Bilal và những người đồng hội tất nhiên bị phân biệt đối xử. Họ vật vờ, câm lặng, chờ thời.

Bilal đi học bơi. Cậu gặp được một người tốt. Thày dạy bơi từng là một vận động viên giỏi. Ông đã bất chấp nhiều phiền toái từ cảnh sat và Cục di trú khi che chở cho Bilal, có lẽ vì Bilal quá ngây thơ. Ông khuyên cậu hãy ở lại Pháp, cậu bơi tương đối tốt, đừng làm những việc không thể. Nhưng cậu không nói gì. Cô gái cậu yêu đang bị ép gả chồng và cô ấy chờ cậu sang, cô thường khóc trên điện thoại và hỏi bao giờ thì anh đến được.

Cuối phim, Bilal đã chết trong lần thứ hai bơi vượt biển Măng xơ, cậu bé chết trong nỗ lực trốn chạy chiếc tàu cứu hộ của Hoàng gia Anh khi chỉ còn cách bờ 800 met, cậu sợ người ta lại trả cậu về Pháp như lần trước. Cậu đi học bơi để bơi vượt biển, phải bơi liên tục 10 tiếng trong nước lạnh 10 độ.

Ông thầy dạy bơi đi sang Anh gặp cô gái, ông đưa chiếc nhẫn của người vợ cũ nói là của Bilal mua cho cô, nó là một chiếc nhẫn cổ. Cô gái không thể đeo được, 10 ngày nữa đám cưới được tổ chức. Cô khóc rằng sao ông không khuyên anh ấy ở lại Pháp. Tôi đã nói - ông trả lời.

Trở về Pháp, ông nói với người phụ nữ ông yêu, người đã từng là vợ và vẫn còn yêu ông, rằng Bilal đã đi bộ 4000 cây để tới nước Pháp, cậu ấy đã bơi vượt biển Măng xơ để đến với người yêu. Còn anh, khi em xách va - li ra đi, anh đã không chạy theo giữ em lại dù chỉ một con phố.

Tìm trên mạng thấy giới thiệu phim này ở đây, nhưng nó bằng tiếng Pháp.

Không biết có phải ngày gì không mà tự nhiên đọc, xem nhiều thứ liên quan đến ước muốn di cư.

Chỉ buồn cười là dẫn Nina đi xem ở Espace, bảo là xem phim Tẩy trần, có Trương Mạn Ngọc nhé, rồi đến lúc xem chẳng biết là phim gì, hóa ra Tẩy trần chiếu lâu rồi, tại vì có 5k một vé, nên cứ mua cả loạt rồi không đi.

6 nhận xét:

  1. Nghe phim này bi kịch quá.

    Trả lờiXóa
  2. L'Espace là nơi rất hay để đi xem một mình, nghiền ngẫm nhạc và phim đương đại một mình :-)

    Trả lờiXóa
  3. - @VMC: He he, "Bi kịch tràn sức sống" đó anh.

    - @Titi: thế đi hai người thì có hay nữa không Titi?

    Trả lờiXóa
  4. Truyện phim buồn quá em ạ! Nó làm anh nhớ đến một bộ phim của Liên Xô ngày trước. Câu chuyện thật lãng mạn nhưng kết thúc thì bi thảm. Hic!

    Trả lờiXóa
  5. Đi 2 người thì khó nghiền ngẫm lắm :-D

    Trả lờiXóa
  6. Phim này hay thì cũng hay, nhưng chống chỉ định với các bé có suy nghĩ còn trẻ con chưa chín chắn...

    Trả lờiXóa