Thứ Năm, 3 tháng 6, 2010

Khoảnh khắc bóng đá

Nói đến bóng đá, bạn nhớ tới điều gì?
Tớ nhớ đến trận chung kết C1 năm 99, Bayer Munich đã chơi một trận chung kết xứng đáng và cầm cup tới phút 89, gần cuối hiệp 2 Feguson thay người Sheringham vào sân bất ngờ ghi bàn ở phút 90, trận đấu có 2 phút bù giờ và Solskjaer ghi bàn tiếp theo vào những giây cuối ấn định tỷ số 2/1 cho Man U. Một trận chung kết lịch sử. Không thể nào quên được ánh mắt tê dại của một cầu thủ Đức không nhớ tên khi máy quay quét cận cảnh qua gương mặt ấy, người Đức cũng không chịu được nỗi đau này. Đó là năm của MU và Mr Feguson.
Tớ nhớ đến
Peter Schmeichel, hình như anh là thủ môn xuất sắc nhất mọi thời đại. Nếu năm 1992, Nam Tư - đội nhất bảng không bị cấm thi đấu vì nội chiến thì đội nào sẽ vô địch mà không phải là chiếc vé vớt Đan Mạch? Từ 1992 nhắc tới Đan Mạch ngoài Andecxen người ta còn nhớ tới bóng đá. Peter Schmeichel đã chơi một mùa giải kiệt xuất góp phần quan trọng cho việc đội bóng nhà lên ngôi vô địch. Sau này anh còn chơi cho MU trong nhiều năm và vẫn tỏa sáng nhưng tớ vẫn nhớ những hào quang phủ quanh thủ môn này ở Euro 92, thật tuyệt vời.
Tớ nhớ đến France 98, tớ cổ vũ cho đội tuyển Braxin nhưng Pháp đã thắng thuyết phục 3 - 0 trên sân nhà. Tớ nhớ slide bóng bay cao vút trên sân vận động Stat đờ phăng và cả cầu trường rực lên đèn đuốc với một màu áo lam chủ đạo và những âm thanh gầm lên phấn khích Zi zou, Zi zou, Zi zou khi Zidane đánh đầu vào lưới. Những khoảnh khắc tuyệt đẹp của niềm vui và nỗi buồn.
Tớ thích nhìn khán giả trên sân, họ đều đẹp, nhất là các cô gái.
Tớ nhớ năm 2008, lần đầu tiên sau cải tổ tuyển Nga vào sâu đến thế. Một bà cụ già ở Thanh Hóa móm mém bảo tôi là tôi ủng hộ Liên Xô, Liên Xô ngày xưa họ giúp ta nhiều chứ các đội khác ta có biết chi mô. Có một đêm Nga thắng, Asavin ghi bàn cả forum phát điên vì sung sướng, tin nhắn chiu chíu những hoa cười ha ha ha.
Còn gì nữa nhỉ?
À, nhớ đến anh BLV Quang Huy, một fan cuồng nhiệt của MU. Ngày xưa tớ cứ tự hỏi liệu anh ấy có nhất thiết phải tranh hết các trận có MU để bình luận như vậy không, với anh ấy yêu có nghĩa là sở hữu:)
Nhớ tới bác Chánh Trinh, một cây bút thể thao nổi tiếng trên báo Lao động mà tớ đọc những năm 90. Sau này tớ không đọc báo nhiều nên nghĩ rằng không có một cây bút thể thao nào xứng danh như vậy nữa.
Bóng đá là môn nghệ thuật thứ 8, cũng giống như âm nhạc, hội họa, điện ảnh, văn chương thôi. Tớ trộm nghĩ nếu những người phụ nữ không phải làm việc nhà, không phải trông con thì sẽ có nhiều người yêu bóng đá hơn.
Các bình luận viên của CNN đưa ra nhiều cái tên cho dự đoán cầu thủ xuất sắc nhất World Cup 2010. Cơ hội đúng nhiều hơn khi WC qua vòng bảng còn bây giờ thì tớ không chọn Rooney, tuyển Anh không thể vào sâu được, Droba quá già, F. Ronaldo - uhm - chưa tìm được lý do nhưng cảm giác là không phải. WC là cơ hội để các đội bóng tưởng như yếu hơn làm nên huyền thoại khi các ông lớn đã vắt kiệt sức ở giải đấu câu lạc bộ hàng năm.
Trước giờ bóng lăn, thì mình chọn Kaka thôi, Kaka không phải là tiền đạo nhưng nếu Braxin vào sâu thì cầu thủ xuất sắc nhất có cần phải là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất không nhỉ?
À, còn Messi nữa, Messi cũng hay lắm. Nhưng không biết năm nay Achentina thế nào?

2 nhận xét:

  1. Sao bài này hay thế mà không thấy ai còm nhở?
    Chào bạn trina:)

    Trả lờiXóa
  2. NLVD nhìu ẻn quá chạy theo hụt hơi NLVD ơi !
    Dù là fan trung thành World Cup đấy nhe'!
    nhưng trina chạy vào còm ngắn thôi nhé , đang nôn nóng chờ tiếng còi trận khai mạc đấy NLVD à ơi !

    Trả lờiXóa