Buồn vui gì cũng trải lòng cùng phố, bạn nhé. Phố song hành cùng đôi bàn chân, lặng im thấu hiểu những bộn bề xáo trộn. Phố vô tư, phố trung thành. Phố bao dung không nỡ làm ta buồn. Phố ơi.
Phố Tràng Tiền ngắn như một que kem đậu xanh. Ngồi trong Espace nhìn ra thấy phố đẹp, bận rộn thanh bình. Còi xe lọc qua tấm kính vẳng lại mơ hồ như một mùa đông xa. Có một hay nhiều cô gái từng ngồi đó một mình trong ngày sinh nhật, ngồi đó tự nguyện vì có nhu cầu được cô đơn. Cô đơn là khi đứng giữa hàng trăm nghìn người cô vẫn là một khối đóng băng không chia sẻ. Phố đã chia sẻ những phút giây như thế. Phố lặng im lắm, để ngày mai cô trở về hiện tại, đã vơi bớt những cô độc hiu quạnh thân mình.
Phố Trần Phú có nhiều cây sấu. Mùa hè, lá sấu rụng trải thảm xuống mặt đường mỗi con gió đi qua. Ở góc Chu Văn An có vợ chồng sửa xe ngồi đó hơn 30 năm. Cô nói 30 năm ngồi đây phố chắc đổi thay gì. Người ta bảo đổi thay nhiều đó em. Cô băn khoăn tự hỏi nếu cô ngồi ở góc phố này mãi liệu có thấy phố thay đổi gì không?
Phố Tôn Thất Đàm chỉ có một số nhà. Cô có lần đến đó xin vé đi xem ca nhạc. Trước cổng tòa nhà có một quán cà phê G7. Bạn từng hẹn ngồi đó ngắm hoa sưa, cây hoa sưa được xem đẹp nhất HN, nhưng chưa có dịp ngồi đó. Hoa sưa.
Đã có hơn ngàn ngày đi bộ qua những con phố đó. Phố Phan Đình Phùng rợp bóng hai hàng cây. Mùa tháng tư, nhìn hoa loa kèn đi rong trên phố như một nốt nhạc ngân dài. Trên vỉa hè Nguyễn Biểu có một hàng cháo trai, bà bán cháo nền nã nhỏ nhẹ như một người HN cũ nên quả là chỗ dừng chân lý tưởng sau môt chiều đi bộ. Phố Hoàng Diệu lặng lẽ, hồi trẻ dại non nớt đi qua nhà số 30 hay tự hỏi liệu có ngày nào mình được cúi đầu tạm biệt một chứng nhân vĩ đại của lịch sử dân tộc. Phố ưu tư.
Hay là đi bộ lên Hồ Tây nhé. Đường Cổ Ngư xưa bốn mùa lộng gió. Chùa Trấn Quốc, tháng ba, sen nở bát ngát như một lời hẹn thề. Chắp tay trước cửa chùa thì lòng trần nhẹ bỗng, thanh khí của trời đất đang tràn vào cơ thể. Ở trong chùa, nhìn người câu cá Hồ Tây ngoài sân cũng thấy dáng thiền.
Yêu phố ta qua và nhớ phố. Phố yêu, dù ghi nhớ hay không cũng đã tự trong lòng ta rồi. Phố đẹp lắm, biết không?
(Viết trong một mùa cơ quan sắp chuyển trụ sở:))
Nghe đằng ấy tả phố mà Lu nhớ Hanoi quá. Cũng thật là lạ, hơn mười mấy năm ở Mỹ Lu chưa có ý nghĩ sẽ có lúc về...thế mà khi về thì lại yêu thích Hanoi hơn Sài Gòng. Sân bay Nội Bài có lẽ Lu rành rẻ từng nơi như sân bay San Franciso. Lần nào về cũng phải ra Tràng Tiền ăn kem, cũng phải ngồi chết một quán cafe chỉ để ngắm cảnh phố phường Hanoi bên dưới. I love Hanoi :D
Trả lờiXóaEm vào Tùy chỉnh ròi Thêm tiện ích, có rất nhiều Tiện ích (tính năng) để em chọn đấy.
Trả lờiXóa-Lu : Có thời miềng thích ngồi trên Cityview ngắm tháp Rùa đúng cái chỗ mà chị Tư Hậu từ Cali đã chụp ảnh đó nha.
Trả lờiXóa- Titi: Thanks chị nhiều ạ.