Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011

Một thời vừa đi qua


Tôi nhận ra mình mất một vài thói quen. Đầu tiên là thói quen hát một mình. Bạn học tại chức ở dưới HP gặp nhắc chuyện ngày xưa D hay gục đầu trên bàn lẩm nhẩm, nghe tự nhiên thấy vui vui, rồi nhớ ngày xưa hay hát một mình lắm. Hát lúc nhặt rau băm bèo thái cám, hát lúc chu môi thổi lửa vào bếp mùn cho lửa từ mùn cưa bùng cháy, bay lên không khí những vụn lửa li ti như pháo hoa. Hay hát lúc mất điện, từ bài nọ đến bài kia. Hát cả lúc có điện, hồi thằng H ôn thi đại học, có buổi tối đang hát, nó gọi, chị đừng hát nữa ( để cho nó học bài).
Mắt ngày xưa sáng như sao, mà giờ hơi nhòa. Năm nay, phần lớn thời gian ở trong phòng một mình, không ra ngoài đường, đôi khi cứ đứng dậy bật bật tắt tắt cái bóng điện độ mươi phút một lần, vì tắt đi nhìn máy tính không rõ, mà lại thích ở trong ánh sáng tự nhiên.

Thứ hai là thói quen mua hoa. Tui có nhiều lọ hoa mà giờ không có cắm. Không biết vì sao. Có lẽ, không cần có hoa, tôi cũng tự biết mình đang thế nào. Mà cũng không chắc đâu. Chỉ là tự nhiên không mua hoa nữa. Những lọ hoa bỏ không mở những con mắt tối.

Thứ ba, lâu lắm không đọc. Ngày xưa đọc từ Ngô Thị Giáng Uyên tới Thế giới phẳng. Bây giờ không biết các tác gia đương đại là ai. Nghe bạn L nói có tác giả Thổ Nhĩ Kỳ mới yêu một chị tác giả khác, mình không biết cả hai người. Cũng không thấy làm sao.

Anh bạn kể chuyện đang có chút lằng nhằng với chính quyền. Dặn đừng nói với ai nhé, để anh làm nhanh thắng nhanh. Bảo thực ra, em không quen biết với ai đâu, mà kể. Sống qua mỗi ngày, là mỗi ngày thấy mình nhỏ bé, bất lực. Và cô đơn.

Tôi mang trên mạng bài hát này về tặng bạn nhé. Nó không liên quan gì đến entry. Nhưng tôi thích tiếng guitar này lắm. Cứ mỗi lần nghe tiếng guitar này tôi đều muốn khóc. Mà không biết vì sao, vì trong lòng tôi cũng nhẹ nhàng thôi, không oán hận điều gì.


6 nhận xét:

  1. Đọc mà thấy tính thiền quá người ôi.

    Đang tính làm sao để khiến những lọ hoa kia được đem ra. Lọ hoa là phải làm chỗ cho hoa, ai cất xó bao giờ.

    Trả lờiXóa
  2. Không hoa, không sách, không quen biết ai đâu... nghe chán đời thế. May mà còn thích nghe nhạc và vẫn có thể rớt nước mắt :-D

    Trả lờiXóa
  3. Ôi, bạn D cứ tập trung vào học + thiền +...+ viết blog đi, quan tâm làm gì tới việc tác giả nào yêu tác giả nào :D.

    Trả lờiXóa
  4. May mà còn quen với biên tập viên âm nhạc.
    Bạn L vào được blog rồi à.

    Trả lờiXóa
  5. Thôi, em chiu khó đọc Kẻ Mạo Danh của Archer đi. Hay phết em ạ!

    Trả lờiXóa
  6. thui, giờ em chẳng đọc gì nữa đâu anh ợ :)

    Trả lờiXóa