Thứ Hai, 20 tháng 9, 2010

Bài học cuộc sống

Chuyện kể ở lớp thiền

1. Có lẽ rất khó để bắt đầu. Chúng ta đều đã trải nghiệm việc vượt lên bệnh tật. Rất nhiều bạn đã nói gần đây sau một thời gian tập các bạn không phải dùng thuốc nữa. Tôi muốn nói rằng tôi biết ơn những buổi thảo luận dưới sự dẫn dắt bởi trí tuệ và kiến thức uyên bác. Những điều học được từ những giờ thảo luận ấy được tôi áp dụng vào cuộc sống thường ngày. Tôi có một người chồng hơn 50 năm nay không về quê hương. Tất cả các anh chị em đều không về mặc dù ông bà nội vẫn còn ở quê. Sau thời gian học thiền tôi đã động viên được chồng tôi cùng với một bà chị lớn về quê tại một tỉnh miền Trung, họ đã gặp lại nhau, mâu thuẫn trong cải cách ruộng đất làm cho những người con không nhìn mặt bố mẹ đến tận bây giờ. Tôi đã làm được một việc tưởng như đến chết cũng không thể làm được. Và tôi biết ơn lớp thiền vì điều đó.

2. Tôi làm công tác thanh tra trong một binh chủng của quân đội, tôi mang quân hàm đại tá hưởng lương tướng. Một lần đi thanh tra một đơn vị cấp dưới tôi gặp anh Đ, các bạn biết đấy đã thanh tra thì ở đâu cũng có chuyện nọ chuyện kia nhưng tôi thấy làm việc với anh Đ rất là dễ chịu. Tôi có hỏi anh sao anh hơn tuổi tôi mà anh mạnh khỏe hài hòa thì anh trả lời là anh tập thiền được 2 năm rồi.

Tôi có người anh ruột là tiến sĩ toán hiện ở Vacxava, anh ấy khuyên tôi đi tập thiền từ lâu nhưng tôi chưa tìm được cơ hội. Vậy là nhờ sự giới thiệu của anh Đ tôi tham gia vào lớp thiền. Tôi đã không phải dùng thuốc huyết áp, thuốc khớp, giảm các chỉ số về gan nhiễm mỡ, mỡ máu. Tôi là người chủ động được lịch công tác của mình và tôi không bỏ một buổi tập nào.

Thời gian một năm qua gia đình tôi cũng có nhiều xáo trộn. Vợ tôi đi làm Phân xã trưởng của TTX tại một đất nước nói tiếng Pháp. Cô ấy muốn tôi đi cùng nhưng tôi còn 3 năm nữa mới nghỉ hưu, tôi còn phải chăm bố hơn 90 tuổi hiện ở với tôi, chúng tôi có một cháu lớn đang học năm cuối đại học tính tình không được thuần cho lắm. Quá trình chờ đợi để làm thủ tục cho vợ và con trai út đi cũng có nhiều mệt mỏi, cháu phải nghỉ học để chờ, phải học tiếng Pháp trong khi trước đó cháu học tiếng Anh. Rất nhiều rắc rối. Nhưng với những gì học được từ thiền tôi đã chủ động giải quyết từng việc một và từng việc một cuối cùng cũng suôn sẻ.

Ở vị trí của tôi bây giờ nếu nghỉ hưu sớm ai cũng bảo điên. Nhưng tôi nghĩ thấu đáo và đã quyết. Tôi sẽ sang bên đó cùng với vợ và con trong thời gian không lâu lắm. Vợ tôi dặn tôi cố gắng học rồi sau này sang bên đó dạy lại cho cô ấy.

3. Chắc mọi người còn nhớ bài học đầu tiên hôm khai giảng, khi thảo luận về lời niệm "Lỗi người thì bỏ, lỗi mình xin tha" tôi đứng lên và phản ứng gay gắt. Giặc Pháp nó xông vào nhà mình nó đô hộ dân mình, bỏ qua cho nó làm sao được. Trước đây mỗi bữa tôi uống hàng vốc thuốc, uống xong thì no không ăn được cơm nên tôi có làm 4 câu thơ: .....Vợ con hỉ hả (Người chép không nhớ). Bây giờ đây tôi đã khỏe mạnh rồi. Tôi đã ngộ ra nhiều điều mà trước đây tôi tưởng bản thân mình hiểu thấu đáo mà không phải như vậy. Tôi vừa mới ra quyển sách thứ 22, cuốn dày nhất là hơn 800 trang. Tôi có mối thâm thù với anh bạn cùng bộ môn, chúng tôi làm chung đề tài nhưng anh ấy lẳng lặng mang đi đăng ký phát minh. Gần 10 năm nay chúng tôi không hỏi nhau nhưng lần này tôi đã ký tặng anh ấy cuốn sách mới, anh ấy cũng nhắn tin là anh ấy đã nhận được (Mọi người vỗ tay). Tôi nghĩ biết đâu trước đây mình cũng đi đăng ký của anh ấy một cái phát minh nào đó. (Cười khà khà). Giờ đây tôi thấy mọi việc đều ổn thỏa, tâm trạng giống như một câu thơ hình như của Chế Lan Viên, là thấy mỗi mặt người đều muốn ghé môi hôn.

4. Chúng ta ai cũng có những vấn đề của riêng mình. Tôi không có ý định cổ vũ cho một môn phái. Chỉ đơn thuần là ghi lại như một cách trân trọng một không gian sống mà mình được trải qua trong đời. Tập thiền là một việc làm phức tạp dưới vẻ bề ngoài tưởng chừng đơn giản, nó đòi hỏi sự kiên định, lòng tin và mối lương duyên sẵn có từ trong trời đất. Dù bạn có tha thiết với thiền mà bạn không có mối lương duyên ấy, bạn vẫn không thể nào thiền được. Vũ trụ đã đặt tất cả chúng ta vào cuộc sống của nhau để tác động lên nhau theo một cách nào đó.

12 nhận xét:

  1. Thiền thì có những tác dụng tốt thật sự như các câu chuyện em kể. Rất có thể hoàn toàn đúng như vậy. Nhưng anh nghe nói, thiền cũng phần nào làm thui chột đi ý chí đấu tranh và phấn đấu vươn lên. Đúng không em?

    Trả lờiXóa
  2. A Thụy: ồ, vấn đề anh đặt ra em chưa hề nghĩ đến. Có thể phần nào đúng như vậy anh ạ. Nhưng có một điều tất cả những người tập thiền lâu đều có một cuộc sống ổn thỏa về tất cả các mặt: gia đình, các mối quan hệ và phát triển sự nghiệp chứ không hề ù lì anh ạ.

    Trả lờiXóa
  3. Nhà chị ở ngay bên cạnh quán Vô Ưu Trà quán cũng có câu lạc bộ Thiền, mà chị chưa có lúc nào để thử học thiền

    Trả lờiXóa
  4. @NLVĐ:
    Giới thiệu cho anh lớp thiền với.

    Trả lờiXóa
  5. Nghe kể thì thích nhưng sợ mình ham chơi không kiên định được :((

    Trả lờiXóa
  6. Chung ta thuoc ve vu tru va nguoc lai.Tat ca chung ta deu tac dong len nhau theo mot cach nao do.
    Thich y nay cua NLVD.

    Trả lờiXóa
  7. @L2C; Lana: Thì tùy duyên mà, các chị :D

    @VMC: Anh gọi điện cho em phát. Chả bao giờ có dịp biết số của lãnh đạo, ke ke.

    @CNC: eo ôi, em viết đã hay rồi. Mà anh comment thì còn hay hơn nữa, hí hí.

    Trả lờiXóa
  8. to anh Thụy:

    em cũng nghĩ như anh, nhưng nghe bạn em, người thiền hơn 20 năm nay nói là sai, thiền không có nghĩa là ngồi yên, mà làm mình tỉnh táo và ý thức hơn nữa....

    Trả lờiXóa
  9. Hương xưa: Bạn chị nói đúng rồi. Em cảm thấy thế nhưng không diễn đạt ra được như vậy.

    Trả lờiXóa
  10. Lớp Thiền khóa 19 Khai giảng ngày 26/9/2010 tại Trung tâm TDTT quận Tây Hồ.

    E ghi trong phần "người giới thiệu" là "blogger nguoilavuaden"

    :-P

    Trả lờiXóa
  11. Ặc ặc, chết mất thôi.
    Bạn nào nữa có hân hạnh nhắc tên tớ thì ghi là Ngô Thùy Dương khóa 17 nhé.

    Trả lờiXóa
  12. Giờ mới bít tên chị. Hehe :-P

    Trả lờiXóa