Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010

Thắng cố (II)

1. Buổi sáng trên đường Phạm Hùng. Một chiếc xe máy Magic cũ đổ nghiêng. Bên vệ đường, mấy chú thanh niên đứng quanh một người đàn ông lớn tuổi rách rưới đang co quắp cựa quậy đau đớn. Mấy chú thanh niên dáng chừng là thợ hồ thờ ơ bấm điện thoại. Cách đó 10m một bác xe ôm dựng chân chống giữa bình thản quan sát. Họ là tác giả, nạn nhân và nhân chứng của một vụ tai nạn giao thông. Trên đường, dòng người tuần tự lướt qua, nghìn nghịt, ken khít, không một ai đứng lại. Chỉ cần một người đứng lại phía sau lập tức ùn tắc như trong trò chơi domido.
Người đàn ông lớn tuổi kia có thể bị thương nặng, có thể chết hoặc sẽ ổn nếu được đưa đến bệnh viện kịp thời. Nhưng không có ai chạm vào ẩy một cái cho tiến trình cấp cứu trễ nải đang diễn ra.
Trong dòng người hối hả ấy, có mình đi qua. Nếu đứng lại, mình biết phải làm gì nhanh nhất. Nhưng mình sẽ bị muộn giờ.

2. Hai bạn học cũ gặp lại nhau ở hội trường 200. Một bạn nói bạn kia chẳng thay đổi gì. Bạn kia khen bạn còn lại trẻ. Khậc khậc, có khi chúng ta đã già từ khi còn trẻ . Trò chuyện một lúc bạn chỉ vào người ngồi gần ổ điện với chiếc máy tính đời mới, nói đằng kia lại xuất hiện một thằng hấp khoe của. Bạn còn lại nói bỏ qua đi. Nhận ra sau mấy năm điều bạn học được là không đánh giá người khác qua hình thức bên ngoài, có lẽ là học qua blog.

3. Gần đây, mình không đọc Nguyễn Ngọc Tư nữa. Một phần vì chị ấy không mới. Phần khác là không chịu được nỗi buồn lặng, buồn lâu, buồn dài, buồn mãi. Dù biết, thì trong cuộc sống có nhiều nỗi khổ đau hơn là niềm hạnh phúc.
Như bạn kêu đọc blog mình buồn. Mình cũng không biết làm sao cho bạn vui. Mình kém trong việc diễn tả niềm vui. Mà blog là chỗ dễ nhất để mình đập đầu vào tường than thân trách phận he he. Nên thiệt tình, mình không muốn bạn tình cờ phát hiện ra cái phần yếu đuối. Cái này, mình thấy mình giống Hươngxua lắm. Nên blog bả cứ đóng đóng mở mở chóng mặt vậy thôi.

4. Mà đóng blog chưa được 24h thì thấy mình giống đứa tự kỷ ngồi riêng một góc, hoa đẹp tự thưởng, mơ mộng sẽ được chú ý đến như một người khác hẳn những người xung quanh. Hé hé, không có đâu em ơi, thời buổi muôn phương hội một open còn chả ăn ai nữa là đóng.
Nên ngày mai có khi mình mở. Bà con ủng hộ những dòng này không hú lên một tiếng để mình thêm quyết tâm.

8 nhận xét:

  1. Mo di Duong. Chi van de link den blog cua em. Dung ma de ten khac roi. Ve chuyen 3N thi em yen tam. Chang co ma toi nao tu 3N doc blog cua chi dau (tru Nina va em, chac the)

    Trả lờiXóa
  2. Hú hú ú ú u u u u u.

    Hú rồi đấy nhá, quyết tâm lên :-)

    Trả lờiXóa
  3. Đúng rồi, ai lại đi đóng blog. Ủng hộ, ủng hộ. Đồng ý cả với nhận xét về NNT

    Trả lờiXóa
  4. sao hay vậy D. ( may quá hồi nãy cứ nghĩ là ko lẽ kêu là Lạ hoài, riết rồi phải quen chứ hả ) Nói hay là tới 2 chuyện đó nha, sao tự nhiên rờ tới tim đen người ta vậy :), rồi mà sao kiếm được Thiên Nga nữa???

    rồi làm sao TN sẽ liên lạc được ta?
    Cám ơn nhiều nhiều và big big hug nha. D đóng mở tùy hứng đi nhen, cái chỗ đập đầu vào tường này của D cũng vừa phải và ngọt ngào lắm.

    Trả lờiXóa