Thứ Năm, 15 tháng 10, 2009

Thật ngạc nhiên!

Và cũng vui mừng thú vị nữa
Tôi đã viết một lá thư trong một chiều muộn cuối đông năm 2005, viết trong nỗi nhớ tha thiết nỗi cô đơn mệt mỏi. Viết để vơi bớt nhớ thương. Sau đó nhân thể bấm gửi đi cuộc thi Tùy bút mùa xuân của báo Tuổi trẻ và quên đi, vì tôi không hay đọc báo online.
Tôi cũng post lá thư này lên một diễn đàn. Đến nay diễn đàn không hoạt động nữa, link die.
Bạn đọc blog đừng vội mừng, lá thư của tôi không được giải gì đâu. Nhưng tôi đã đi tìm lại nó lâu rồi mà không thấy. Tôi đã từng ngồi vắt óc nghĩ lại từng chữ, nhưng không nhớ hết, cảm xúc mà.
Vậy mà hôm nay, tôi search trên google thì lại thấy nó, link đây:
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=119875&ChannelID=10
http://tim.vietbao.vn/con_y%C3%AAu/
Tôi copy ra đây nhé, tìm lại được mừng quá trời đất:

Gửi người con yêu

TTO - Hôm nay con đọc được rằng hạnh phúc là biết gìn giữ tìm được sức mạnh tinh thần từ những kỷ niệm, ký ức yêu thương ngay cả khi nó không còn hiện diện trong hiện tại. Và con viết lá thư này cho bố...

Con vẫn nghĩ tới bố mỗi ngày, khi con gặp mẹ, nhìn thấy em hay trở về ngôi nhà của chúng ta, thảng khi công việc, những cuộc gặp gỡ bạn bè cuốn con đi thì con lại nhớ bố khi nhìn thấy tờ lịch thi đấu bóng đá đã qua ai đó còn treo trên tường.

Con biết rằng trong suốt cuộc đời phía truớc con phải mang theo nỗi nhớ ấy bên mình. Nỗi nhớ vẹn nguyên không thay đổi như trước kia con thường ngồi bên cạnh bố nhổ tóc sâu, cùng xem bóng đá, hay làm quan sát viên xem bố gói bánh chưng ngày Tết, nỗi háo hức chen lẫn rụt rè khi vớt bánh, để mỗi cái bánh be bé, con con, gói bằng gạo và đỗ dồn còn sót lại là của mình, của riêng mình.

Ấu thơ dịu ngọt, có thể những đứa con chẳng bao giờ biết được bố đã gói những cái bánh xinh xinh ấy bằng tất cả tình yêu thiết tha của bố. Con chỉ biết rằng khi con vớt bánh nhỏ, ấy là khi Tết đến, MÙA XUÂN VỀ.

Papa thương yêu! Sáng nay con mở mail một người bạn, bạn ấy gửi cho con bốn câu thơ Trần Ngọc Châu, rằng "Em đã hẹn gặp nhau đêm ba mươi/ Bên bếp lửa nồi bánh chưng rất ấm/ Uống chung nhau một ly trà đậm/ Sẽ kể hoài mà không hết chuyện vui..." Bạn ấy làm con nhớ vô cùng ngày bố chưa đi xa và những phút giây gia đình sum họp. Mấy năm sau này, khi con vẫn còn "nhóc tỳ" nhưng đã lớn chút chút thì bố luôn ốm và nằm trong bệnh viện, không còn gói bánh chưng cho con nữa.

Bố thương yêu, tình yêu của bố khi ấy dành cho con gửi vào đâu nhỉ? Gửi vào đâu, con không biết được... Ngày cuối năm bệnh viện thường cho bệnh nhân về nhà ăn Tết. Những chiều ba mươi đón bố từ bệnh viện trở về nhà của chúng ta, khi ấy - với con - MÙA XUÂN VỀ.

Con bây giờ đang ở xa nhà, mỗi Tết đến xuân về luôn gợi lên những ước ao thầm kín về cuộc đời, ước mơ về một chàng trai luôn yêu con nhiều như bố, nếu con tìm được người đó, hẳn anh ấy cũng yêu bố bằng con.

Đã mấy mùa xuân đi qua không còn bố, và mùi hương trầm ngày Tết vẫn làm con thao thiết nhớ thương. Trong hành trình cuộc sống, con nhận ra rằng cứ đi mãi đi mãi thì những thời khắc giao thừa, năm mới, hay mùa xuân cũng chỉ là quy ước; điều quan trọng là cảm giác yêu thương dành cho mình rất gần, yên chí không bao giờ mất.

Như là con yêu bố. Như là hết thảy những ông bố bà mẹ trên thế gian yêu những đứa con mình. Thì khi ấy con luôn khoan thai vững bước trong cuộc đời này, muốn phấn đấu tốt hơn chính bản thân mình ngày hôm nay, và mỗi ngày mai là một ngày mới. Và MÙA HẠNH PHÚC sẽ ở bên.

Papa! Con đang nhìn ra ngoài trời nắng đẹp! Mùa xuân của thời tiết, của đất trời đang về rồi đấy. Chắc chân mùa xuân ấm, rất ấm. Mong một năm mới an lành cho những người con thương yêu, bố nhỉ?

Hóa ra lá thư của tôi năm đó có online trên báo. Cũng vui, nhưng sao họ chẳng nói với tôi một tiếng, để tôi cứ ngồi nghĩ lại từng chữ một bài này, ngộ ghê.
Papa,
Theo giấy khai sinh ngày 20/10 là sinh nhật bố; (ngày sinh nhật bố là ngày bố tự nghĩ ra và khai vào giấy khai sinh thôi) con đã muốn viết một entry làm kỷ niệm. Nhưng hôm nay tìm được lá thư này, vậy là mừng, để một dịp khác con sẽ viết sau. Vì lúc nào con cũng nhó và bố luôn ở bên!

2 nhận xét:

  1. Người con gái nào có nhiều kĩ niệm và yêu bố nhiều thì sau này sẽ tìm người chồng hay người yêu có tính cách cũng giống bố mình.

    Trả lờiXóa
  2. Chị ơi, chúc mừng sinh nhật Bố!

    Trả lờiXóa