Thứ Năm, 13 tháng 5, 2010

Tạm biệt Huế




Tạm biệt Huế

Thu Bồn

Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
Nên chén ngọc giờ chìm dưới đáy sông sâu
Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quên lãng
Mặt trời vàng và mắt em nâu

Xin chào Huế một lần anh đến
Để ngàn lần anh nhớ hư vô
Em rất thực nắng thì mờ ảo
Xin đừng lầm em với cố đô

Áo trắng hỡi thuở tìm em không thấy
Nắng minh mang mấy nhịp Tràng Tiền
Nón rất Huế mà đời không phải thế
Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

Nhịp cầu cong và con đường thẳng
Một đời anh đi mãi chẳng về đâu
Con sông dùng dằng con sông không chảy
Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

Tạm biệt Huế với em là vĩnh biệt
Hải Vân ơi xin người đừng tắt ngọn sao khuya
Tạm biệt Huế với chiếc hôn thầm lặng
Anh trở về hóa đá phía bên kia.

Đền thờ Huyền Trân công chúa




Di tích Chín Hầm,là nơi thực dân Pháp xây dựng năm 1941 để cất giấu vũ khí, sau này chính quyền Diệm dùng làm nơi tra tấn cộng sản.




Cách đó không xa, nhà cũ của Ngô Đình Cẩn, được mệnh danh là bạo chúa miền Trung


Sông Hương
Nhìn từ đồi Vọng Cảnh




Sông Hương - nhìn từ chùa Thiên Mụ


Sông Hương - nhìn từ cầu Trường Tiền


Chùa Thiên Mụ




Chơi bi






Lao động





Mưa trên phố Huế





Nhà vườn








Hôm nay là giải phóng Hải Phòng mà mình lại bốt bài Huế nhỉ. Nên em thâm canh một đoạn text này vào đây:

" Khi ta ở chỉ là nơi đất ở"

- Đó là vùng đất nơi tôi sinh ra, trong một bài văn cấp 2 tôi miêu tả là thị xã đẹp nhất vùng đồng bằng Bắc Bộ vì nó có cả núi sông và đồng ruộng. Sau này, khi lật tập hồi ký của nhạc sỹ Phạm Duy trên Đinh Lễ, thấy ông chiết tự cái tên địa danh có nghĩa là nơi con kiến an nhàn tôi bỗng ngộ ra một điều, có lẽ số phận mỗi vùng đất, mỗi con người đều bắt đầu bằng một cái tên. Với bán kính khoảng hai cây số vuông, đứng trên đỉnh núi Thiên Văn nhìn xuống cảnh làng mạc chen lẫn ruộng đồng, con sông Văn Úc chảy quanh, xa xa ống khói của nhà máy nào đó nhả những cột khói lên trời. Cảnh đẹp giản đơn bình dị mà có lúc cũng khó có cái cứng rắn nào có thể kìm lòng.. Sau này lớn đọc thơ Hoàng Anh Tú: HN nhỏ như bàn tay con gái/ Nhỏ như tay em trong tay anh" mà nghĩ trời ơi HN người ta còn xem nhỏ vậy, không biết quê mình nhỏ cỡ nào?

- Cẩm Phả là vùng đất giờ chỉ còn trong ký ức. Đó là nơi tôi ra chơi vào mỗi dịp nghỉ hè. Trong hình dung, Cẩm Phả là một thị xã với những con đường đầy bụi, thiếu vắng cây xanh, với những nhà tập thể cao tầng như những hộp vuông rubich cũ, mỗi chiều tan ca đứng trên tầng cao nhìn xuống công nhân nhà máy tản ra như những đàn kiến thợ. Có lẽ đó cũng là hình ảnh đầu tiên cho tôi khái niệm về lao động tập thể, tan ca, còi tầm. Xa Cẩm Phả đã lâu cũng không có dịp trở lại, vài lần đi Hạ Long, lần nào cũng nhớ ngày xưa mình đã được đi tắm ở một cái vịnh gần Cẩm Phả, có nhiều sứa lắm, mà không nhớ ngày xưa có phải mình đã đến Hạ Long ( từ Cẩm Phả) rồi không?

- Điều tôi thích vô cùng ở Huế là cái an nhiên, tự tại nơi này. Tôi không muốn dùng chữ thành phố vì có lẽ Huế không có đủ tố chất của một thành phố. Huế đẹp nhất vào mùa mưa, vì Huế buồn. Tôi đến Huế vào năm Elnino, đất trời dội lửa xuống TP miền Trung, vẫn thấy Huế đẹp kinh dị trong một nỗi buồn kinh điển. Có mười mấy triều vua đời Nguyễn đã ở đây và xây lên những lăng tẩm thành quách để bây giờ khách du lịch ghé qua. Vua bây giờ mua nhà nước ngoài, vua thời ấy thì xây lăng, để lại những công trình kiến trúc hoàn hảo. Nhịp sống lặng lẽ. Một cửa hàng văn phòng phẩm đối diện KS sáng nào cũng 10 h mới mở cửa hàng. Tản bộ ra phía cầu Trường Tiền qua chợ Đông Ba sẽ đi qua một trường trung học. Buổi tan truờng, nhìn áo dài trắng xoá cả con đường, nhớ một câu hát ngân lên :" Đường Phuợng bay mù không lối vào. Hàng cây lá xanh màu với nhau"
- Nếu off làm một ngày sẽ thấy Hà Nội không chỉ tắc đường, Hà Nội vẫn có những góc đẹp nở hoa sưa trắng hay hoa lộc vừng, ngồi ở góc Lý Thường Kiệt cắt Hàng Bài thấy Hà Nội bận rộn mà vẫn thanh bình, phố chính nhưng ít biến động. Hà Nội (chính ra) cũng là một nơi rèn luyện trí thông minh, lòng đam mê cuộc sống, khả năng làm xúc động người khác và biết xúc động trước một tâm hồn khác. Có người đi rất xa rất xa viết thư về nói nhớ Hà Nội, dù Hà Nội không phải quê hương. Chắc là vì, HN gắn với một chút tuổi trẻ, phải không nào?

14 nhận xét:

  1. Ôi em mở cửa rồi, hôm qua bị đuổi lủi thủi quay về.

    Thích ảnh chơi bi quá. Ảnh một con người hiện đại (mũ bảo hiểm) ào qua cố cung cũng thích. Nếu đó là version xe đạp thì cũng hay nhỉ.

    Trả lờiXóa
  2. Một phóng sự ảnh thật ý nghĩa. Anh cũng đi, nhiều lắm, mà chẳng giữ lại được mấy. Hic!

    Trả lờiXóa
  3. Hỏi rằng bạn D lại đi Huế lúc nào thế? Lần sau bạn vui lòng để cỡ ảnh to hơn nhé :D

    Trả lờiXóa
  4. @ Chị Like: gợi ý của chị rất hay, hi hi, nên lần sau có điều kiện em sẽ chụp ảnh đi xe đạp ở Hội An.

    @ A Thụy: hẳn là anh đi nhiều, nhằm nhò gì ba cái ảnh anh, ngày xưa làm gì có blog, để nó ngấm vào người mới hay chớ:)

    @ Jan: Tớ đi Huế lúc bạn Jan đi Cam đấy :(. Tội nghiệp tớ nhỉ? Xin nhận khuyết điểm rồi, lần sau tớ sẽ học cách để ảnh to nhé.

    Trả lờiXóa
  5. em vừa đi huế tháng 10 năm ngoái
    3 hôm ở huế toàn mưa thôi chị àh
    tối đi xích lô...huế bé thật đấy

    Trả lờiXóa
  6. Ui, E cũng thích Huế lắm, E vừa bị lỡ 1 chuyến vào Huế đấy! Đau khổ!

    Trả lờiXóa
  7. Đọc cái này mà lòng rưng rưng nhớ Huế...

    Trả lờiXóa
  8. Đám trẻ con oánh bi, chở cỏ lấy ở đâu ra thế em?

    Trả lờiXóa
  9. Ừ , chị cũng thích mấy cái ảnh chú tiểu oánh bi, chở cỏ quớ :-D
    Bài tham lam quớ. Vừa Huế, Hải Phòng, Hà nội. Y như một nàng tiểu thư ngây thơ yêu tất cả những chàng trai hào hiệp mà nàng đã gặp ấy :-D

    Trả lờiXóa
  10. Mình được đến Huế 1 lần, giờ vẫn khẳng định Huế là nơi mình thích đi thăm nhất VN. Nhìn series hình này chợt nhận ra: Mình chưa từng tự đi xe máy lang thang trên Huế. Thèm ghê.

    Trả lờiXóa
  11. Những người bạn yêu Huế: một điều thích nữa ở Huế là ẩm thực, rất bản sắc, rất Huế, tinh tế và bình dị, ngon và rẻ.
    Em cũng thích một bài hát tên là "Rất Huế" do Quang Linh hoặc Bảo Yến hát: "Giữ chút gì rất Huế đi em, nét duyên làm trời đất giao hòa"
    Ảnh mấy chú tiểu em chụp ở sân phía sau chùa Thiên Mụ, sau gian để chiếc ô tô bị đốt cháy ấy.
    Riêng chào bạn Chôm Chôm. Chào Huế!

    Trả lờiXóa
  12. Chị ơi, E ko thể chờ được đến thứ 7 ý! Háo hức quá!

    Trả lờiXóa
  13. Tớ cũng không chờ được đến thứ 7. Trẻ con nhỉ? :)

    Trả lờiXóa
  14. Èo, tớ vưỡn chưa chụp ảnh cầu Trường Tiền, mặc dù ngày nào cũng chạy qua đấy (vì toàn là lúc đông người quá, k0 có lúc nào dám đứng lại cả).
    Bạn D còn ảnh nội thất Chín Hầm nào k0, post lên coi trong đó có gì? Hôm đi chơi lăng, tớ cũng chạy xe qua đó nhưng rồi mệt quá k0 vào nữa vì trưa nắng, cả sáng lượn lờ chỗ 2 ông Tự Đức, Khải Định cũng đủ phờ người rồi...

    Trả lờiXóa