Hoàng Cầm
Cỗ bài tam cúc mép cong cong
Rút trộm rơm nhà đi trải ổ
Chị gọi đôi cây
Trầu cay má đỏ
Kết xe hồng đưa Chị đến quê Em.
Nghé cây bài tìm hơi tóc ấm
Em đừng lớn nữa Chị đừng đi
Tướng sĩ đỏ đen chui sấp ngửa
Ổ rơm thơm đọng tuổi đương thì.
Đứa được
Chinh chuyền xủng xoẻng
Đứa thua
Đáo gỡ ngoài thềm
Em đi đêm tướng điều sĩ đỏ
Đổi xe hồng đưa Chị đến quê Em.
Năm sau giặc giã
Quan Đốc đồng áo đen nẹp đỏ
Thả tịnh vàng cưới Chị võng mây trôi
Em đứng nhìn theo Em gọi đôi.
Em yêu chị, đẹp biết bao.
Trả lờiXóaCơ mừ, thương quá sự bất lực của em :-(
Đọc bài này, lại thấy xót thương cho những cuộc tình không bao giờ thành sự thật. Tiếc thay, lại là những cuộc tình đẹp nhất. Nhân ngày Thi sĩ Kinh Bắc ra đi phải không em?
Trả lờiXóaVâng, em thích bài này của Hoàng Cầm ạ.
Trả lờiXóa