Như Ý - Floret
Anh muốn nói với em một điều rất dữ dội
Sau rất nhiều lầm lỗi đã đi qua
Đây không phải chuyện bông hoa bị bỏ quên trong quyển vở
Chuyện những dòng sông mùa mưa rủ nhau đi tìm cửa bể
Hay chuyện một mái tóc thề ngan ngát hương chanh
Đây là chuyện đã bỏ đi thuở anh còn trai trẻ
Đem nước mắt khóc người trong câu ví
"Em như hoa quế giữa rừng
Thơm tho ai biết, ngát lừng ai hay"
Chuyện cô gái làng Đông
Thương mẹ thương cha đi lấy chồng làng Hạ
Làng dưới làng trên cách một dòng sông
Muốn về bên mẹ mà không có đò
Bây giờ!
Dẫu anh đi muôn nơi
Trên những vùng đất khác nhau của một vòm trời
Nơi cây phong non mùa thu trùm khăn đỏ
Mùa đông hoa tuyết trắng trời
Anh vẫn thấy lòng mình bỡ ngỡ khi em nói
"Tình yêu như thể chắp thừng
Trăm chắp nghìn nối xin đừng quên nhau"
Chẳng thể quên đâu
Nhưng tất cả bây giờ đã muộn
Cây phong non gió đàn trụi lá
Mặt đất tuyết đã bồng bềnh
Những câu hát xưa lâu ngày bỏ bẵng
Mặc dòng sông mùa nắng mùa mưa
Anh lặng lẽ nhìn lên đôi bàn tay
Xem duyên số đời mình trong những ngày còn lại
May rủi giao nhau chằng chịt đường vân
Chẳng có đường nào là đường anh gặp em
Chỉ thẳng suốt một đường cô độc
Tháng chín đi qua!
Ngấp nghé mùa thu trong mắt lá
Nghe lòng mình trở lại bình yên
Anh nhìn vào đôi mắt em
Thấy bừng sáng một miền lửa nhỏ
Ở xa, rất xa nơi tận cùng trí nhớ
Thuở anh còn trai trẻ
Đem nước mắt khóc người trong câu ví
Để đến tận bây giờ những điều đơn giản thế
Hết nửa cuộc đời anh mới hiểu ra
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaGiống tôi quá vậy, chỉ có điều vẫn phân vân. Chẳng biết giờ đã hiểu ra chưa nữa,:)
Trả lờiXóaEm ơi, khi nào có giờ phát sóng trên O2TV thì chị sẽ báo cho em. Họ sẽ làm trailer giới thiệu nội dung phim trước.
Trả lờiXóaTình yêu như thể chắp thừng là gì hả em? Chị dốt nhất là thơ đấy
Trả lờiXóaCây phong non trùm khăn đỏ. Bài thơ láy lại 2 lần ý này. Anh nhớ năm ấy quê anh lụt trắng đồng. Đám trẻ con đói ăn, thiếu mặc như anh buồn lắm. Chẳng biết sao lại vớ được cuốn truyện ngắn của Aimatop (có phải tên ông nhà văn này như thế không em, và có phải ông ấy người Kazacstand không? Chắc hỏi VMC thì chính xác ngay).
Trả lờiXóaCâu chuyện ấy làm anh buồn, nhớ và thật ngậm ngùi. Đã có một thời gian dài anh đọc thuộc lòng được nhiều đoạn trong truyện ấy.
"Đem nước mắt khóc người trong câu ví". Người viết giỏi thật đấy em ạ!
@NLVĐ: Bài thơ rất hay, cách viết cũng rất hay nữa. Có gì đó quen quen khiến chị liên tưởng đến bài thơ "Thời hoa đỏ" (đã được phổ nhạc) của Thanh Tùng - hình như là cách viết:
Trả lờiXóaHoa như mưa rơi rơi
Cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi
Như máu ứa của một thời trai trẻ
Hoa như mưa rơi rơi
Như tháng ngày xưa ta dại khờ
Ta nhìn vào tận sâu mắt nhau
Mà thấy lòng đau xót
Trong câu thơ của em anh không có mặt...
@ĐMT: Anh ơi, đúng là Aitmatov đấy ạ, tác giả "Cây phong non trùm khăn đỏ", "người thầy đầu tiên", "Giamilia".
Lana: Cám ơn em! Anh thích ông này kinh khủng. Nếu anh không nhầm, bác này còn có truyện dài Quy Luật Của Muôn Đời cũng rất là đỉnh cao.
Trả lờiXóa- Thuy Dam Minh: Bài "Mưa phi trường" bên nhà của anh hôm qua hay quá, đến nỗi em không dám vào comment, sợ làm loãng cái không khí lãng mạn (tiểu tư sản)í.
Trả lờiXóaAnh có thể đọc lại các trích đoạn đã từng thuộc lòng ấy ở đây:
http://vnthuquan.net/truyen/tacpham.aspx?tacgiaid=2409
Anh VMC đã viết hôm Aimatop ra đi ở đây:
http://vmcinhanoi.blogspot.com/2008/06/bi-kich-tran-ay-suc-song.html
a còng chị Like: em cũng không rõ, dù cái em dốt nhất không phải là thơ hu hu. Hình như có câu ca dao gì đó có ý tình yêu như thể chắp thừng.
Trả lờiXóaa còng bạn Lana: Hi hi, bài em chọn hay hơn bài của Thanh Tùng chứ nhỉ?