Thứ Hai, 12 tháng 4, 2010

Nhưng quả thực...

Nguyễn Hoàng Sơn


Sao lúc nào anh cũng phải làm kẻ mạnh?
Anh mệt lắm rồi!
Giá đẩy được cho ai những gì phải gánh
trong cuộc đời này
dù chỉ một lần thôi!
Sao lúc nào em cũng chỉ muốn anh vui?
Muốn anh chở che muốn anh an ủi?
Mà anh thì thèm quá là một lần hờn dỗi
Xưa, mẹ chẳng đã từng ru rín anh sao?
Làm kẻ mạnh suốt đời chẳng sung sướng gì đâu
Anh xấu hổ nếu như em biết thế
Nhưng quả thực nhiều đêm anh khóc như đứa trẻ
Rồi sớm mai lại mang bộ mặt của kẻ mạnh ra đường...

5 nhận xét:

  1. Khổ thân anh :-P Nhưng nói ra được thế là tốt ròi :-)

    Trả lờiXóa
  2. Ô, Titi. Chị tin à?
    đòn gió đấy.

    Trả lờiXóa
  3. Chị không nghĩ đòn gió. Đàn ông cũng là con người - họ có lúc thật sự kẻ mạnh, nhưng cũng có lúc yếu đuối.
    Chỉ là họ hay phải tỏ ra là kẻ mạnh, kể cả khi yếu đuối thôi.

    Trả lờiXóa
  4. Lana: là em trêu Titi đấy.
    Nếu mà làm được cho bà ấy băn khoăn là em rất sướng.

    Trả lờiXóa
  5. ha ha.... em cứ làm như chị chẳng có trái tim ấy. Ghét quá đi! Chụt chụt....

    Trả lờiXóa