1."Bây giờ đang tháng tư
Cuối vườn chùm nhót đỏ
Cây bàng ra lá nhỏ
Xanh như là thương nhau"
Lưu Quang Vũ viết thế.
Khi lớn lên, thì mình thích thơ Lưu Quang Vũ hơn thơ của Xuân Quỳnh.
2. Tháng tư của năm 2010 đã tới được 8 ngày. Trên thế giới blog năm nay có vẻ ít bài tháng tư hơn. Mình cũng thế. Không biết hoa sưa, hoa lộc vừng, hoa ban, hoa gạo nở khi nào. Mùa đông rồi, cũng không một lần nhìn cây cơm nguội.
Trời còn mưa lép nhép tới tận 2 ngày sau thanh minh mới chịu tạnh ráo cho.
Chủ nhật này cúng bà ngoại ở trên chùa. Theo một lý thuyết nào đó, sau 49 ngày vương vấn nhân gian hồn của người chết mới thực sự lìa xa trần thế để đi về thế giới bên kia. Bà đi 11 Tết. Mình đã rất bình tĩnh. Dù thực sự thì...Nếu trên đời chỉ có một mẹ thì cũng chỉ có một bà ngoại mà thôi. Chợt nhớ ngày trước mua cho bà mấy đĩa chèo cổ, mua đĩa lậu, sau nghe mấy đứa em nói chị mua cho bà mấy cái đĩa mở ra bên trong toàn game online.
3. Sách đợt này mua về rồi quăng vào tủ. Càng ngày năng lực đọc càng giảm sút. Có vẻ rất nguy hiểm. Không bận gì cả. Sao vẫn không đọc được là thế nào?
4. Tin nhắn :" Lâu rồi không gặp, hôm qua gặp thấy em dạo này già quá, tại sao em có thể vô trách nhiệm với bản thân mình như thế được nhỉ, như thế là có tội với mình đấy"
Em xin lỗi. Quả thực em đã lãng quên bản thân mình. Mà thực ra, có lẽ em chưa bao giờ nhớ.
5. Năm năm mới ngồi với bạn. Chẳng biết cái gì khiến chúng ta luôn bận rộn. Nhớ ngày xưa năm nào bọn mình cũng họp một lần. Mình với H ở HP lên, D ở Thái Nguyên, H ở Lạng Sơn xuống. Chỉ có bạn ở HN. Bạn vẫn thế, giỏi giang và thành công, luôn làm hài lòng các bạn gái. Ngồi với bạn, nhớ những ngày xưa, ngày khan hiếm nước, ban đêm thả cái gầu xuống nghe tiếng ủm, hóa ra là có thằng nó đang bơi dưới bể. D bây giờ bị cận, đổ cho là ngày xưa đã từng dùng nước bơi của cái thằng đó. Nhớ ngày xưa ghê.
6. Đã bỏ ý định đi Đồng Văn đợt 30/4 này. Nói chuyện với một người Hà Giang, từ thị xã lên đó phải mất 4 tiếng đường đèo dốc nữa nên để đến một lúc nào đó khác. Tháng năm sẽ đi tìm một lớp học bấm huyệt, cái này hay đây, chắc chỉ mấy tháng thì xong thôi. Ghi vào đây để nhớ và không được trì hoãn.
7. Về nhà. Ngồi với C. C kể lại chuyện hôm Đại hội C được 100% phiếu, hơn cả mấy chú lãnh đạo. C kể lúc nghe kết quả C không dám cười, cứ ngồi lặng lẽ. C kể trong mấy người bầu đó có mấy người C thù lắm, ngày xưa bố C chở công nông mấy người đó hành cho khổ sở, mà ngày xưa nào có xa xôi, mới 7 - 8 năm chứ nhiêu, vậy mà họ vẫn bầu cho C. C giờ là lãnh đạo một đội gần 20 người, lính của C có những người gần về hưu rồi. Mừng cho C mà cũng thương C, chốn quan trường lắm hiểm nguy, từng là đội phó trẻ nhất rồi đội trưởng trẻ nhất, dù xứng đáng nhưng cũng phải xem là mình may mắn C ạ. C hơn tuổi nhưng là bạn, là đồng nghiệp và là em con cô của mình. Nói chuyện với C nhớ ngày xưa lắm, thích đi làm lắm, lăn xả, quyết liệt, tình đồng đội, tính hy sinh, nguy hiểm, chiến thắng, trả giá. Mà vui.
8. Về nhà. Chờ bạn hết tiết dạy thêm ở một trường đại học địa phương rồi mới ngồi cà phê. Bạn đi dạy ở một trường dân lập là thu nhập chính. Nói, ở trường tao không bao giờ có tiêu cực nhé, nên học sinh nó học tốt lắm. Còn ở đây, cái trường công lập này, nó trả có 30 nghìn một tiết, mà tiền lậu nó đưa gấp mấy lần, nên học sinh nó chẳng học hành gì cả, chán lắm, thế thì sao ra đời nó khá được. Mà mình đi dạy thêm là vì tiền. Mày thường từ chối khi nào? Khi cần dạy cho những đứa nứt mắt ra đã có suy nghĩ rằng tất cả có thể mua được bằng tiền.
Mỗi một mẩu này, đều có thể là một tản văn hay lắm. Anh cũng thích Lưu Quang Vũ, nhưng thích nhất Vườn Trong Phố hơn và thích nhất trong số những bài của Vũ mà anh biết.
Trả lờiXóaCái entry này rất rất hay. Anh Thụy nói thật đúng. Vậy mà sao hôm nay chị mới đọc được nhỉ?
Trả lờiXóa- Không bận vẫn không đọc được sách đúng thật là khi lãng quên bản thân mình. Tìm lý do để điều chỉnh đi thôi...
- Phì cười với vụ D bị cận.
- Thích cái này: "Mày thường từ chối khi nào?" - "Khi cần dạy cho những đứa nứt mắt ra đã có suy nghĩ rằng tất cả có thể mua được bằng tiền."
hay lắm NLVD à.