Thứ Tư, 10 tháng 2, 2010

Dạo này....

Vừa mới mua một cơ đội quần áo. Phải nói là bước đột phá nha. Trước giờ vẫn nghĩ mình phoocj phiếc không đâu vào đâu đắp vào cũng chả ăn thua nên tui là tui tiếc tiền mua quần áo lắm nha, phải nói là tiếc chảy máu mắt luôn đó. Thế lần này không biết sao hay là tức nước vỡ bờ người ta nói là bí hạ phá thượng mà mua một đống như bị lên đồng vậy á. Mua xong cũng chã thấy vui sướng gì như người ta, cứ bình thường như cân đường hộp sữa.

Vừa mới xong vụ đó thì tất niên với các bạn Sài Gòn ra Hà Nội ăn Tết. Khổ thân các bạn mặc áo len mỏng ngồi ăn giữa trời nóng như đổ lửa, các bạn than vãn lần nào ra ăn Tết cũng không có quần áo mặc, năm thì rét sun cả vòi mặc kiểu gì cũng lạnh không ra đường được, năm nay thì có mang cái áo vải nào đâu đi ngoài đường như kiến bò trên chảo, biết nóng thế này thì các bạn ra làm rì. Đấy, thấy chưa, sốc văn hóa ngược chưa.

Xong rồi theo đúng lịch mình dẫn bạn Tanhia đến nhà bạn X để bạn Tanhia nhặt nhạnh đồ cũ. Bạn Tanhia học tiếng Nga một năm rồi theo sự động viên của papa chuyển sang trường xây dựng cho dễ lấy chồng nên bây giờ yêu tiếng Nga da diết, bạn ấy còn định sang cả Cáp Nhĩ Tân để mua ấm Xamova hàng Tàu. Có lần bạn ấy bảo Hay kiếp trước mình là người Nga nhỉ làm em bạn ấy là mình đây sợ quá, kêu chị nói thế nhỡ đâu kiếp sau em phải làm người Somali thì sao.

Đến nhà bạn X thì mình chỉ việc ngồi há mỏ nghe bạn Tanhia với bạn X bàn luận về thiền về kiếp trước kiếp sau rồi đức năng thắng số, bạn X khen bạn Tanhia sắp đạt đạo rồi. Nếu đạt đạo là không sợ chết thì mình còn lâu mới mon men đến. Vơ vẩn bên cái kệ sách mình nhặt được một quyển mang về bàn ngồi, ở nhà bạn X nhặt cái gì có nghĩa là mình có duyên với cái đó. Thế là ngay lập tức bạn X hét lên Sao lại vớ ngay tuyển tập Nguyễn Tuân của tôi. Mình thản nhiên rằng ai bảo bạn để hớ hênh thế, vật ngoài thân mà có phải là cuốn xuất bản lần đầu đâu mà bạn phải tiếc. Tết mà đọc Nguyễn Tuân thì thật hợp người hợp cảnh, hy vọng mình không tái phát bệnh sợ chữ.

Lủng củng kinh dị nhở. Không phải đơn giản mà từ đầu mình lại nói chuyện mua quần áo đâu nha. Tại vì nghe bạn Tanhia kể chuyện nhà bạn ấy cả chồng cả con ăn chay trường nửa năm nay rồi nên mìn rất là muốn tìm hiểu. Tại vì cơ quan chuyển sang chỗ mới này xuống nhà ăn đông quá mình hơi bị thẹn. Tại vì nhìn thấy bạn Tanhia mình ngỡ ngàng vì bạn ấy trong có 2 tháng giảm một phát 7 ký mà lại khỏe như Kỷ Sửu mà da mà tóc bạn ấy đẹp mỡ màng. Nên bạn Tanhia đang viết cho mình cái thực đơn gì mà cân bằng âm dương không có axit trong người. Chủ trương là ra Tết mình sẽ là tín đồ của gạo lức muối mè. Nên các bạn chuẩn bị tinh thần đón nhận một hình ảnh mới dáng dây cây cảnh của mình nhé. Lúc ấy mình sẽ THẬT TỰ TIN LÀ CHÍNH MÌNH.

Nhưng mà bây giờ cứ cho là mình giảm 7 ký nhé

Thì cái chỗ quần áo mình vừa mua ấy

Bỏ đi đâu
Hu hu

Hu hu

Hu hu

Nên ta nói là số không giữ được tiền.

Cầm khư khư mà tiền vẫn mất(

3 nhận xét:

  1. Úi em, đừng có mà trở thành người dây dây. Thứ nhất là không đẹp đâu. Thứ hai là sẽ uổng phí đống đồ vừa mua em ạ!

    Trả lờiXóa
  2. ôi
    mới chỉ là kế hoạch thôi ạ
    đã làm được tý nào đâu
    bao giờ thành hiện thực bác hãy can chứ
    hu hu

    Trả lờiXóa
  3. con gái có tiền không chịu mua quần aó mới là tội. D nhìn khoẻ trẻ đẹp, cứ mặc rồi chụp rồi post lên rồi ngắm mình cũng vui mà.

    Trả lờiXóa