Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

ở nhà

cái chỗ từng ngồi trên đỉnh giờ đã xây một dãy ghế đá dài uốn lượn theo mép núi, có mái che ở trên đầu để tránh mưa và ghi chữ "Quán" đằng sau từng chiếc ghế. Tôi đã ngồi đây gần như một mình trên đỉnh núi vắng lặng, thấy trăng lên đẩy lùi dần những bóng cây sẫm tối, người bán quán không rõ hình hài làm gì đó phía xa nghe lịch kịch. Ngồi mãi rồi cũng phải đi về. Đi bộ chừng hơn một cây xuống chân núi thì lại gặp con người. Những ánh đèn điện, những bữa cơm tối nhìn qua cửa nhà mở, xe máy trên đường, quán cà phê, chè miền nam, và những đôi sinh viên.
Chờ hôm nào có trăng mà lên đó ngồi. thì những suy nghĩ vẫn thế, loanh quanh. Tôi đã nghĩ gì trong buổi đêm bàng bạc đó. Bạn tôi nói khi đã thân thiết rồi chỉ có người rời bỏ tôi chứ tôi không rời bỏ người trước. Tôi nửa tin nửa ngờ không biết mình có tội nghiệp vậy không. Bạn tôi cũng nói không có số phận, chỉ có chúng ta tự tạo nên số phận của mình. Tôi không chắc lắm. Đã lâu tôi không đi tập thiền, tôi nghĩ mọi việc đều có duyên, mối dây liên hệ giữa tôi với thiền tự nhiên đứt quãng, tôi cứ chờ cho hết đợt này đợt nữa tôi sẽ đi tập lại; nhưng cũng mơ hồ cảm thấy hình như tôi văng ra khỏi cái guồng quay của thiền mà không biết khi nào vào lại; thôi thì cũng tùy duyên.

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

ở nhà

Mình phải công nhận u già của mình lắm bạn. Từ ngày về hưu phát là tham gia 7 cái hội phải đóng quỹ, còn hội không phải đóng quỹ thì không biết. Thấy điện thoại suốt ngày gọi đi đám hiếu hỉ hội họp, kể cũng tội đi đám con nhà người ta từ đứa lớn đến đứa út mà thân già mãi không có cơ hội ngồi rung đùi tiếp khách nên ức chế cũng phải. Mình rất là xông cảm. Nên có chèn ép bắt nạt mình tý mình cũng nhường; nhưng vừa phải thôi nhé, con giun xéo lắm cũng quằn, sắp bật rồi đấy, hehe. Hôm nay đại ca go to beach òi. Các thể loại bạn nhưng phần lớn là những bà già không biết đi xe máy, toàn các ông chồng chở đến đây rồi u già nhà mình chở đi, mà mỗi lần lại thấy một bà, không biết là hội sơ tán hay hội sư phạm hay hội cấp 3 hay hội vùng mỏ hay hội cựu giáo chức hay hội gì; hội vùng mỏ là hội của ông papa. Ngày xưa ông papa làm ở Cẩm Phả Quảng Ninh. Khi ông papa mất thì u già đóng quỹ tham gia cái hội ấy luôn cho đỡ buồn. Độ hóng hơi bị cao nhé. Mẹ con kiểu gì cũng có tý giống nhau nên không trách được bần đạo cũng có hội blog hội 4 rum hội cựu 4rum đã giải tán điện thoại gọi đến 5 phút sau là bật ra ngoài cửa như một cục bột nhão nhé.
U già đi chơi thì mình không bị chửi rủa nhưng cũng buồn. Buổi tối thì chát chít còn ban ngày lúc râm mát thì ra vườn chơi. Giờ đang là mùa xoài với cả mít. Vải thì bán đầy ngoài đường chả biết ai cho đầy trong tủ lạnh. Được cái tâm thân bồ tượng nầy cũng chả mặn mà chuyện ăn uống giông ông Bá Kiến nhìn thấy bà Ba thì cũng gọi là ngắm cho thích thôi chứ không ăn làm gì. Bốc điện thoại gọi cho mấy bạn một nách hai con để đến nhà đập phá thì các bạn chỉ sắp xếp được cái hôm mà u già đi chơi về rồi. Có đại ca ở nhà nói chuyện mất sướng nhưng mà thôi còn hơn không được tụ tập. Đang nghĩ cách tế nhị đến hôm đấy đẩy được u đi mà chắc khó vì khổ nỗi mấy con bạn mình là đồng nghiệp với u, có khi nó đến lại nói chuyện với đại ca nhiều hơn nói với mình.
Buổi chiều thì đang lưỡng lự giữa việc đi bơi và đi bộ lên núi. Ở đây có một cái hồ bơi nhưng mà không có ai bơi cả, người ta chỉ dùng cho việc mở lớp dạy bơi vào buổi sáng, giờ mình tò tò ra đấy không biết như nào. Mìn tuy cồng kềnh nhưng dễ đổ vỡ nhát gan phết đấy, không dám làm việc gì một mình. Đi bộ lên núi ok nhưng mà cả cái vùng này đến buổi chiều là đi lên núi thế là như điểm tin VTV quanh vùng trên đấy luôn, trộm cắp cướp giết hiếp gì trên núi cập nhật hết, mà giờ nghĩ đến cảnh đi một hai bước chân lại có người hỏi ơ về đấy à về bao giờ về bao giờ đi thế tình hình bây giờ thế nào dạo này trông cũng gầy đấy nhỉ ôi giời ôi chỉ cần thế thôi là đã phát sốt òi. Nói chung là mìn đang sống trong một xã hội mà tự do cá nhân bị xâm phạm nghiêm trọng bởi lòng tốt.
ở Hà Nội đang bị cắt net vì bọn FPT nó đi nhờ đường dây thế quái nào giờ nó không được đi nhờ nữa. Mà cái tòa nhà này có mỗi bọn fpt vào đây bán hàng, thế là mình ngọng mình phải sơ tán về HP. Haiz, không biết có ở được nhà của u mình đến hôm đi SG không. Sợ u già về ngứa mắt lại đuổi thì ta phải khẩn trương đi mua cái 3 G, ta nói là lục tốn quá nha.


Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Báo cáo ngày

Báo cáo cả xóm ngày hôm nay em rất vui được ăn thịt miếng to uống rượu bát lớn được bàn luận chuyện quan hệ cuốc tế lẫn chuyện thời trang được ngồi (quạt) mát ăn bát vàng mà không phải rửa bát, được làm giám khảo hội thi nữ công do các đại sư tỷ trình diễn. Tuy nhiên phải đến lúc về nhà em mới nghĩ ra nguyên nhân của tiệc rượu hôm nay là mừng cho một số phần tử tự phát đã tuần hành thành công ở trước cửa đại sứ quán của bọn Khựa.
Ngoài ra, một blog hot hàng đã cơ bản hoàn thành công cuộc coppy hóa. Dù không cố ý hành động này về cơ bản đã triệt tiêu diễn đàn đòi quyền sống quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc của các chị em. Quyền này thì lúc nào chị em chẳng đòi nhưng nếu hot blog không phất cờ thì lấy đâu ra chỗ cho các em ...khóc.
Trong một diễn biến khác một sexy woman tuyên bố không mặn mà với blog vì đã có đủ fan.
Đời chúng ta đâu có ọp là ta cứ đi.
Blog sắp đến hồi cáo chung rồi đó.

Thứ Hai, 13 tháng 6, 2011

Tháng sáu






1. Chị đẹp. Phục sức sang trọng. Lái xe bốn bánh đi khắp nơi. Đám phụ nữ thành kiến bảo chị đong đưa. Còn đờn ông anh nào cũng cảm mến, cuộc vui nào có chị thì các anh mắt long lanh miệng cười rạng rỡ. Mà cuộc vui nào cũng có chị. Chị có thời gian, ở một mình với cậu con trai đã lớn trong khu nhà sang trọng bậc nhất thành phố. Thường chi tiêu rộng rãi. Các bà cô già không vừa ý, đàn bà đi đâu cũng vung tiền ra hoặc là kẻ không biết giá trị đồng tiền hoặc mất lịch sự hoặc định mua chuộc tình cảm người ta bằng vật chất :D
Chị không quan tâm việc đó. Chị vẫn sống thế, nhiệt tình hết mức. Đôi khi cũng buồn nhưng không thấy anh nào cưa đổ được chị. Dù với anh nào chị cũng cười. Có những điều nhìn vậy mà không phải vậy. Lại có những điều nhìn vậy đúng là vậy :D
Hôm nay nghe tin chị đi học tiếng Pháp để nộp hồ sơ học một ngành mới bên đó. Vì ở một mình buồn, có cậu con trai thì cho đi Úc du học rồi. Thấy thú vị quá. 40 tuổi mới bắt đầu cho một thứ ngôn ngữ mới thì quả là dũng cảm. Nhưng trong phim "Matxcova không tin những giọt nước mắt" có câu nói nổi tiếng : 40 tuổi cuộc sống mới bắt đầu.

2. Không biết viết gì cho tháng sáu nắng như điên. Hôm nay cái đứa support student hỏi mày ăn cơm với gì, bảo tao ăn với cá, thế cá gì, gửi hình trên google nó bảo à tao biết cá này rồi, hồi tao ở đấy tao có thấy nhưng nhà ăn họ toàn phục vụ cá này còn cả xương nên tao không ăn được.
Không giải thích với nó rằng cá này không lọc thịt ra được, bọn tao dùng răng để gỡ khi ăn. Mà cá này hồi bọn tao bé nhiều khi cũng chả có mà ăn. Thế mà bây giờ bọn tao còn phải đánh nhau với Tàu. Bọn Tàu trên net gọi là bọn Khựa. Tao thích gọi bọn nó là Bựa hơn.

3. Chán nhở, post vài cái hình dặt dẹo tuần rồi đi chơi với trẻ con phát. Sao nó không hiện link để mình cop xuống dưới này ta.

Thứ Tư, 1 tháng 6, 2011

Tháng sáu

Vẫn sống.