Tôi thường vui khi đang qua một năm nhuận, tức là năm âm lịch có 13 tháng. Gọi đó là niềm vui ký sinh. Như thể đã dùng tay mà vớt lại được 30 ngày của vũ trụ. Vì "vui một ngày qua một ngày, qua một ngày mất một ngày".
Dù năm nay không nhuận.
Tháng bảy. Thành phố đang sống không có những cơn mưa rạch ngang trời đất. Những giọt nước mắt hội ngộ rồi chia ly trên cầu Ô Thước sẽ chỉ gây thêm phiền toái cho việc di chuyển trong thành phố bốc khói. Toan về già. Nên. Nhớ những cơn mưa ngày xưa cũ. Dòng nước xối xả trên máng tôn chảy vào bể. Cần cơn mưa tháng bảy cho một bể năm, sáu khối nước dùng ăn cả năm. Cần cơn mưa tháng bảy cho lúa lên đòng, cho ao ngập nước, nhà ai mất cá. Cần những cơn mưa chở mã cho người đang sống gửi tiền cho người đã khuất. Nghe nói, mỗi năm dưới ấy chỉ mở cửa nhận tiền một lần , có câu "Cúng cả năm không bằng rằm tháng bảy" nên rằm tháng bảy thường mưa to lắm, để chở mã đi.
Có thời gian, ngắn thôi, đi bán trầu cau cho ngày rằm, mồng một. "quần áo" của ngày rằm tháng bảy là những tờ giấy màu xanh đỏ tím vàng, những tờ giấy thủ công ngày xua mà màu đỏ có thể cắt hình hoa để bọc vào cái nón làm quà đám cưới đó, hay là cắt chữ song hỷ đó. Người mua hay hỏi phải mua bao nhiêu tờ giấy thì được một bộ, quần áo cho người già là giấy màu sẫm, cho người thác trẻ là hai tờ màu trắng. Có người cắc cớ vậy không có quần áo lót sao, thường trả lời đại vậy lấy thêm một tờ trắng này đi. Amateur mà. Mọi nguyên tắc luật lệ cũng bắt đầu bằng quy ước amateur. Trên thế giới này mới đầu làm gì có đường (street nhe, not sugar). Nghĩ lại thấy buồn cười, đâu có làm nhiều nghề đâu, mà việc gì cũng tình cờ, đâu có truyền thống đâu. Mà giờ nói lại thì giống nghệ sĩ ha, rẽ ngang và dạo chơi vậy.
Có lẽ vậy nên đâu có tin ma quỷ có thể làm gì hại mình dù biết thế giới này không chỉ toàn những điều trông thấy được.
Tháng bảy là bắt đầu có thị rồi . Trẻ con ngày xưa đứa nào cũng biết đan "giọng thị", có thị rồi là mít ăn không còn ngon nữa . Như quy luật muôn đời phải biết nhường mùa qua, như món hàng trên kệ siêu thị, cái chỗ hot là phải lần lượt nhau, ai mà đứng mãi. Nha.
Tháng bảy bây giờ có thêm lễ Vu Lan trong các chùa lớn.
Giờ đang trưa ngày 7 này. Thành phố không mưa. Ngưu Lang - Chức Nữ không cần khóc cho một năm ly biệt. Tích xưa giờ đã quá xưa.
Có một đứa dở hơi dùng sóng wifi và gõ linh tinh trong buổi trưa mất ngủ.
Đếm thời gian qua kẽ tay.
Đếm thời gian qua kẽ tay. Riêng câu này, em phải làm nhà văn chuyên nghiệp mới đúng!
Trả lờiXóaThế gian này lúc đầu làm gì có đường(sugar nhé, not street), chỉ có mật ong thoi, :)))
Trả lờiXóaChẳng hiểu sao mình không thích ăn thị, dù hồi bé thì nhớ như in cái câu "Thị ơi thị rụng bị bà.."
Trả lờiXóaKể ra vứt béng mấy việc đi, thì mình lại hóa nhàn, không bị áp lực - được vài ngày cũng hay...
Cái tản văn 'Tháng 7' này quá hay. Anh Thụy nói đúng, đọc cứ tưởng như của cây bút chuyên nghiệp nào ấy, nhưng vẫn ra giọng của em NLVD nhà mình. Thế mới hay.
Trả lờiXóa@A Thuy: Co cau tho "Thoi gian qua ke tay/ Lam troi nhung chiec la" hay sao ay ma. Em chi an theo thoi ma, hi hi.
Trả lờiXóa@CNC: hi hi, co cau Mat ngot chet ruoi day, ma sao em van thich an mat la sao?
@Nina: Co ai thich an thi dau. Ba de ba ngui chu ba khong an ma. An thi chat xin xit, ngon gi dau.
@Lana: :)Thanks chi:)
May tinh o nha lai hong roi.
É, năm nay năm nhuận à? Nhuận tháng mấy, em?
Trả lờiXóaviết hay quá nha!!!
Trả lờiXóaKhông viết thì không biết, lâu lâu NLVD nhả chữ là chữ nào ra chữ nấy nè. Ủa năm nay nhuận hả NLVD?
Trả lờiXóa@ Các gái xinh đẹp của em:
Trả lờiXóaCảm ơn các gái hết lòng nâng đỡ. Em không onl thường xuyên cảm thấy thiệt thòi hết sức.
Năm nay không nhuận nhé, đã nói ở trên rồi, he he.