Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2011

Vu lan

Xem loạt ảnh chùa Phúc Khánh trên báo dantri thấy hãi nhở. Người ở đâu ra mà lắm thế, chồng đống chồng khê lên nhau nhìn phát toát hết cả mồ hôi hột. Nói dại chứ chẳng may mà có hỏa hoạn không biết có thoát ra được không. Chùa này nghe nói thiêng lắm ở trên đường đi làm về mà chưa bao giờ mình vào tại vì hãi những chỗ đông người lắm. Lâu quá rồi không đi chùa tại vì Phật ở trong tâm mà nhìn vào tâm mình thấy toàn Phật là Phật haha. Nhìn thấy cảnh chen chúc đi chùa sao mà mình ngán ngẩm thế, tựa như người ta sống trong một thế giới quá bất an đành lấy việc chen chân vào chùa làm cứu cánh ( cả nghĩa cũ và nghĩa mới của từ này nhé)

3 nhận xét:

  1. Sáng nay chị vừa chạy qua đấy, cả chục người đứng ra gần giữa đường chặn vời khách (chắc là cò hoặc giữ xe), khó chịu kinh khủng. Mình bảo tu gì thế này.
    chả tin đông đúc chen chúc khủng khiếp thế kia lại có thể linh thiêng đến từng người.
    Mẹ chị vẫn luôn bảo "tu tại tâm".

    Trả lờiXóa
  2. Chùa này nhiều năm nay rồi như thế em ạ! Có năm, cuối năm cũng cái gì đấy, đông quá, người ta ngồi đầy ra cả chỗ cầu vượt ấy! Chán!

    Trả lờiXóa
  3. Dân ta có thói quen hễ cứ chỗ nào đông thì đến.

    Trả lờiXóa