Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012
Note for the day
Năm nay các cao thủ xem bóng đá có blog không thấy ai có bài nào. Vì bóng đá thoái trào hay blog, hay là cả hai, hay chủ blog thoái trào, hay kinh tế suy thoái :D
Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012
Chim hải âu bay
Những ngày xưa rảnh rỗi, thảng khi vắt tay lên trán nghĩ cách tiết kiệm tiền, làm sao đi nhờ xe tải một chuyến từ bắc vào nam. Chỉ thế thôi cũng vui rồi. Chẳng biết có ngày ngồi trên xe buýt đi 10 ngày dọc miền tây hoang dã của nước Mỹ bao la. Đời sống thật không thể nào biết trước. Trên con đường thiên lý những cảnh trí rộng lớn, hùng vĩ lần lượt mở ra trước mắt thật sự chẳng biết viết gì để mà diễn tả. Có lúc nghỉ chân ngồi nghe người đánh guitar trên phố biển San Fransisco, phía xa hải âu bay lượn trên những cột buồm thấy lòng mình nửa hân hoan nửa nức nở điều gì không rõ, hay vì thế giới quá rộng lớn mà ta không thể nào ôm trọn.
Cầu Cổng vàng:
Công viên quốc gia Yosimite, đường đi lên Yosimite có rất nhiều cối xay gió miệt mài quay tít giữa sa mạc mênh mông hút tầm mắt mà bây giờ không tìm thấy hình, không biết ở máy nào.
Đại lộ ngôi sao đây, chụp ảnh cạnh tấm biển ghi tên Tom Cruise và những ngôi sao nhí trong phim Harry Porter huyền thoại trước cửa nhà hát KodakCòn đây là bãi biển Huntington beach, ở đây mình đã ôm chị Hương 2 cái, một cái cho mình và một cái giùm Phụng rồi nha. Biển đẹp, sạch sẽ và khoáng đạt. Sao mình đang viết chữ nó lại gạch dưới ở chân như này gru gru.
Tạm biệt chị Hương yêu quý, mình đi xuyên qua sa mạc nóng bỏng để đến Las Vegas, kinh đô cờ bạc của thế giới he he. Cái gió bỏng rát như tát vào mặt tất cả mọi người khi vừa đặt chân đến Las Vegas. Thật sự mình không có gì nhiều để nói về thành phố này, với những ngôi nhà dát vàng và cái không khí đặc quánh làm hoài nhớ New York nhỏ bé sang trọng và thanh lịch biết bao nhiêu. Chỉ khi bài hát American pie vang lên trên đầu mỗi người cộng với hiệu ứng của âm thanh và hình ảnh chuyển động mới làm mình cảm tình với Las hơn một chút. Ai ai cũng muốn nghe lại bài hát này, rồi mình sẽ up video lên sau nhé. Grand Canyon đây, kỳ quan thế giới, vùng đất bị sụt lún cách đây mấy nghìn năm. Bỏ ra 190 usd một người bạn sẽ được lên trực thăng bay lượn xuống đáy vực, máy bay bay sát sườn núi cho cảm giác mạnh như trong chương trình Discovery.Hơi đắt phải không? nên tôi chọn cách ở lại trên đỉnh như thế này. Mình vẫn có thể bay lên theo cách mà mình muốn :)Để kết thúc entry này, tôi post lên những bức ảnh về đập Hoover - Hoover Dam. Một công trình xây dựng vĩ đại điều hòa thủy lợi toàn bộ miền Tây nước Mỹ - những thành phố trong sa mạc - một kỳ quan khiến tôi thực sự khâm phục, cảm động về trí tuệ và năng lực lao động của con người. Đập Hoover được xây dựng từ năm 1931 đến năm 1935 thì được hoàn thành, thời kỳ đó nước Mỹ trong phim Cuốn theo chiều gió còn đi ngựa và mặc váy lồng gà. Về đập Hoover - anh Gác xép vừa mới đi về và giới thiệu rất hay ở đây.
Cầu Cổng vàng:
Công viên quốc gia Yosimite, đường đi lên Yosimite có rất nhiều cối xay gió miệt mài quay tít giữa sa mạc mênh mông hút tầm mắt mà bây giờ không tìm thấy hình, không biết ở máy nào.
Đại lộ ngôi sao đây, chụp ảnh cạnh tấm biển ghi tên Tom Cruise và những ngôi sao nhí trong phim Harry Porter huyền thoại trước cửa nhà hát KodakCòn đây là bãi biển Huntington beach, ở đây mình đã ôm chị Hương 2 cái, một cái cho mình và một cái giùm Phụng rồi nha. Biển đẹp, sạch sẽ và khoáng đạt. Sao mình đang viết chữ nó lại gạch dưới ở chân như này gru gru.
Tạm biệt chị Hương yêu quý, mình đi xuyên qua sa mạc nóng bỏng để đến Las Vegas, kinh đô cờ bạc của thế giới he he. Cái gió bỏng rát như tát vào mặt tất cả mọi người khi vừa đặt chân đến Las Vegas. Thật sự mình không có gì nhiều để nói về thành phố này, với những ngôi nhà dát vàng và cái không khí đặc quánh làm hoài nhớ New York nhỏ bé sang trọng và thanh lịch biết bao nhiêu. Chỉ khi bài hát American pie vang lên trên đầu mỗi người cộng với hiệu ứng của âm thanh và hình ảnh chuyển động mới làm mình cảm tình với Las hơn một chút. Ai ai cũng muốn nghe lại bài hát này, rồi mình sẽ up video lên sau nhé. Grand Canyon đây, kỳ quan thế giới, vùng đất bị sụt lún cách đây mấy nghìn năm. Bỏ ra 190 usd một người bạn sẽ được lên trực thăng bay lượn xuống đáy vực, máy bay bay sát sườn núi cho cảm giác mạnh như trong chương trình Discovery.Hơi đắt phải không? nên tôi chọn cách ở lại trên đỉnh như thế này. Mình vẫn có thể bay lên theo cách mà mình muốn :)Để kết thúc entry này, tôi post lên những bức ảnh về đập Hoover - Hoover Dam. Một công trình xây dựng vĩ đại điều hòa thủy lợi toàn bộ miền Tây nước Mỹ - những thành phố trong sa mạc - một kỳ quan khiến tôi thực sự khâm phục, cảm động về trí tuệ và năng lực lao động của con người. Đập Hoover được xây dựng từ năm 1931 đến năm 1935 thì được hoàn thành, thời kỳ đó nước Mỹ trong phim Cuốn theo chiều gió còn đi ngựa và mặc váy lồng gà. Về đập Hoover - anh Gác xép vừa mới đi về và giới thiệu rất hay ở đây.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)