Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

New York city










1. Một Chinatown bẩn bẩn hôi hám với hàng hóa kém chất lượng giống nhưchợ Đồng Xuân, Bến Thành, chợ Rồng, chợ Hàn.... Đi trong những con phố người Tàu này, nhớ đến bộ phim truyền hình mang tên "Người Bắc Kinh ở New York". Lisa, một gái người Thượng Hải nói mỗi lần đến NY ấy cảm giác như trở về nhà, NY giống Thượng Hải.
2. Thoát ra khỏi phố Tàu thật thở phào nhẹ nhõm. Hàng người xếp hàng dài trên phố Brooklyn để chụp ảnh con trâu vàng, biểu tượng của chứng khoán phố Wall:
Mình cũng show hàng phát:
Đi vào phố Wall, chụp ảnh ngôi nhà số 14, nhưng cái ảnh đấy xấu nên không đưa lên đây. Nước Mỹ hình như vẫn đang tranh cử, có một chú không biết là phóng viên hay ứng cử viên đang biểu diễn ở đây:Đi vào phía trong, chụp ảnh nhà Trump. Hồi yahoo 360 đọc blog Na Sơn thấy nói cuộc thi Hoa hậu hoàn vũ hình như là cuộc thi của nhà TrumpVà bây giờ là Time Square - quảng trường Thời Đại, ban ngày và ban đêm. Phía sau lưng, trên cao là chiếc đồng hồ đếm ngược mà hàng năm vẫn thấy anh Huy Hoàng thời sự nói vào lúc giao thừa dương lịch.
Hãng phim Paramoi:Các nghệ sỹ đường phố:Time Square càng về đêm càng đông đúc và nhộn nhịp. Có rất nhiều art show, có show trình diễn xe ô tô, chắc là siêu xe vì nhìn thấy rất đẹp và vui mắt. Người từ đâu vẫn cứ đổ về rầm rập mà không thấy nóng bức chật chội, chỉ thấy sống động rực rỡ, như thể cái bầu không khí tràn ngập ánh sáng này sẽ kéo dài mãi mãi.
Trụ sở LHQ đây, nhưng ngày thứ 7 không treo cờ. Mình có đọc một chị tên là Thanh Chung nhưng chưa có dịp quen chị ấy :)Đi đôi dép cao su oánh dấu ở đại lộ số 5 phát
Thời trang đồ đôi:Up ảnh đến đây là thấy chán tay rồi. Khi đứng ở quảng trường Thời đại ban đêm đã nghĩ giá như mỗi người chúng ta có duyên may đến đó một lần . Nhưng chiều hôm nay khi đi bộ trong những con đường vắng lặng đơn sơ lại nghĩ mọi sự so sánh đều khập khiễng, vì con đường nào cũng đẹp. Chỉ tiếc phận người bé nhỏ mà không sống được nhiều cuộc đời thôi.



Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

Haiz

Sao bi giờ chả có hứng với cái gì thế nài? Ảnh ọt mọi người tung lên facebook điên cuồng cũng chả vào xem xem có ảnh nào có cái mẹt mình như thế nào mà lấy về nữa. Khéo từ nay đến lúc về chẳng kiếm được quả ảnh đẹp nào show hàng. Càng ngày càng thấy may là không dùng facebook, nơi mà  cảm tưởng như tất cả mọi vấn đề cá nhân đều phơi bày hết cả ra ý. Hôm đầu tiên travel đến  H hỏi so far có thích nước Mỹ không; hnay H hỏi đã chán nước Mỹ chưa. He he, chán thì chán lâu rồi nhưng mà còn phải đi một đoạn nữa mới được về đất nước lầm than của mình ý. Từ giờ đến cuối tuần là đi điên cuồng luôn ý. Mà cái blog này nó tự thay đổi nội thất trong nhà nhỉ, vào đây cứ tưởng lạc vào chỗ nào, không biết viết text kèm ảnh lên như nào, nhà quê thật.

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Some pictures (4)

Ngô Thị Giáng Uyên hồi trước có nói du học sinh Việt có điểm rất thú vị ở chỗ có thể giúp đỡ nhau một cách rất xa xôi như kiểu bạn của bạn của bạn cũng được đón tiếp chu đáo nhiệt tình. Bạn đến đón tôi ở DC bây giờ tên là anh Lừng, anh Lừng rủ thêm Lợi (mọi người có thể đọc em ấy ở Lợi's sharing). Lợi mới sang DC, cởi mở nhiệt tình, theo chữ của Phan Việt là như một chú tiểu đồng của anh Lừng :D. Ngày cuối tuần, anh L cũng muốn đi mua sắm làm đẹp nên ba chúng tôi đi shoping. Sau đó về thăm khu nhà giàu của anh L. Những ngôi nhà ở DC đẹp một cách mỹ miều mà tôi không có thời gian chụp ảnh. Tôi ngạc nhiên vì Lừng làm mọi thứ với động tác nhanh chóng một cách khác thường, rất nhanh sau đó bữa cơm đã được dọn. ra. Chúng tôi trò chuyện về chính trị và một chút về tình yêu :D. (Thật may là tôi không biết gì về tôn giáo ). Sau đó hai anh em chở tôi về house, lên nhà say hello với các bạn, haiz, lại thêm một lần nữa khẳng định hạng sao  :)) :))




 Sorry bạn hiền vì viết ngắn và ảnh hơi bị nhòa. Khi có thời gian tôi sẽ tìm mua một cái máy ảnh tốt hơn.


Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

Some pictures

In weekend.
Buổi sáng thứ bẩy, chúng tôi mua một vé đi tàu điện ngầm cả ngày để đi lên DC - thủ đô của nước Mỹ với giá 9 us. Người dẫn đường cho chúng tôi tên là Song Song, một cậu bé 16 tuổi nhưng có giới tính nữ đi rất nhanh, she nói tôi sẽ không có thời gian để gặp hẹn gặp bạn tôi ở một chỗ nào đó ở DC bởi vì chúng tôi sẽ walk around rất nhanh. Bến tàu điện đầu tiên là khu Chinatown, sau khi đi vài vòng qua cửa mấy cái bảo tàng thì tôi nhìn thấy một cái hàng rào, ngồi nghỉ dưới bóng mát của một cái cây gì đó ở trong hàng rào tôi đề nghị chụp ảnh cho 2 bạn trong đoàn. Chụp xong đi vài bước nữa tôi lại thấy có nhiều người cũng chụp ảnh ở cái hàng rào này, lúc đó tôi mới định thần nhìn lại hóa ra khi chụp hộ 2 bạn bức ảnh vừa nãy tôi không biết rằng chúng tôi đang đứng trước cửa nhà trắng. Không biết Obama có đang tranh giành từng phiếu một ở trong kia không. Dù sao thì cũng có một vài người thất vọng, có vẻ như Nhà trắng ở bên ngoài trông hơi bé so với biểu tượng quyền lực đỉnh cao mà nó đang nắm giữ :D
 Dù sao thì tôi cũng muốn gặp bạn tôi chứ :D. Vì tôi có chút uncomfortable về thẻ tín dụng, tôi muốn nhờ bạn hướng dẫn rút một chút tiền mặt. Vả lại, về lý thuyết, tôi chỉ được đến DC một lần trong đời, nên khi đứng mua hot dog của một người Việt bán hàng trước cửa hàng lưu niệm tôi hỏi bằng tiếng Việt rằng tôi đang đứng ở đâu.. Ngày đầu tiên đến DC mà đã gặp được người Việt bán hot dog rồi đó, thật ngộ. Sau khi gọi nhờ điện thoại tôi chờ 20 phút sau bạn ra đón. Tôi bỗng dưng lên hàng sao trong con mắt các bạn trong đoàn bởi vì sang tận thủ đô của nước Mỹ mà tôi cũng có bạn tới đón đi.
(Tôi hết thời gian dùng nét rồi, hẹn gặp lại sau nhé..I miss all of you)

Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

Some pictures






Ngày thứ hai, sau khi đã đi chợ mua một tủ lạnh đầy nhóc thức ăn, chúng tôi dậy sớm hăm hở bắt chuyến xe buýt vào trường. Người lái xe buýt hỏi đứa đi đầu tiên rằng có phải đi đến trường Bô rôn ti gì đó không, nó vồn vã trả lời yes yes. Thế là chúng tôi có 60 phút đi xuyên qua những con đường giữa rừng có cánh đồng lúa mạch còn trơ gốc và đàn bò gặm cỏ. Rồi bác tài tốt bụng đi vượt lên một cái xe buýt to hơn, nhảy xuống  nói với người đồng nghiệp rằng mày chở hộ cái lũ bò lạc này đi vào trường với, sau đó hớt hơ hớt hải cuối cùng cũng vừa kịp giờ như thế này đây :D

P/S : My dear friend, I know may be things I  write in this series is not new to you, but I still quick take note  to my Mom look, because I always want my beloved ones have opportunity to enrich their lives capital.

Some picture




Google thay đổi giao diện làm mình hem bít chú thích dưới ảnh như nào. Chúc các bạn ở nhà làm việc vui vẻ nhé, hehe.