Thứ Hai, 19 tháng 9, 2011

8 triệu

Các hãng máy bay nội địa đang đề xuất giá vé khứ hồi Hà Nội- TPM lên đến gần 8 triệu đồng. Từ trước tới nay bọn này chưa bao giờ đề xuất cái gì mà lại không được, muốn gì được nấy.
Bi giờ muốn đi chơi chỉ có đi bộ.

Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011

Một thời vừa đi qua


Tôi nhận ra mình mất một vài thói quen. Đầu tiên là thói quen hát một mình. Bạn học tại chức ở dưới HP gặp nhắc chuyện ngày xưa D hay gục đầu trên bàn lẩm nhẩm, nghe tự nhiên thấy vui vui, rồi nhớ ngày xưa hay hát một mình lắm. Hát lúc nhặt rau băm bèo thái cám, hát lúc chu môi thổi lửa vào bếp mùn cho lửa từ mùn cưa bùng cháy, bay lên không khí những vụn lửa li ti như pháo hoa. Hay hát lúc mất điện, từ bài nọ đến bài kia. Hát cả lúc có điện, hồi thằng H ôn thi đại học, có buổi tối đang hát, nó gọi, chị đừng hát nữa ( để cho nó học bài).
Mắt ngày xưa sáng như sao, mà giờ hơi nhòa. Năm nay, phần lớn thời gian ở trong phòng một mình, không ra ngoài đường, đôi khi cứ đứng dậy bật bật tắt tắt cái bóng điện độ mươi phút một lần, vì tắt đi nhìn máy tính không rõ, mà lại thích ở trong ánh sáng tự nhiên.

Thứ hai là thói quen mua hoa. Tui có nhiều lọ hoa mà giờ không có cắm. Không biết vì sao. Có lẽ, không cần có hoa, tôi cũng tự biết mình đang thế nào. Mà cũng không chắc đâu. Chỉ là tự nhiên không mua hoa nữa. Những lọ hoa bỏ không mở những con mắt tối.

Thứ ba, lâu lắm không đọc. Ngày xưa đọc từ Ngô Thị Giáng Uyên tới Thế giới phẳng. Bây giờ không biết các tác gia đương đại là ai. Nghe bạn L nói có tác giả Thổ Nhĩ Kỳ mới yêu một chị tác giả khác, mình không biết cả hai người. Cũng không thấy làm sao.

Anh bạn kể chuyện đang có chút lằng nhằng với chính quyền. Dặn đừng nói với ai nhé, để anh làm nhanh thắng nhanh. Bảo thực ra, em không quen biết với ai đâu, mà kể. Sống qua mỗi ngày, là mỗi ngày thấy mình nhỏ bé, bất lực. Và cô đơn.

Tôi mang trên mạng bài hát này về tặng bạn nhé. Nó không liên quan gì đến entry. Nhưng tôi thích tiếng guitar này lắm. Cứ mỗi lần nghe tiếng guitar này tôi đều muốn khóc. Mà không biết vì sao, vì trong lòng tôi cũng nhẹ nhàng thôi, không oán hận điều gì.


Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011

Khai giảng lớp học thiền 25/9/2011

Như mọi người (đọc blog) đã biết, lớp thiền mà mình giới thiệu mỗi năm mở một lần vào mùa thu.

Ngày 25/9, 8 h sáng ngày chủ nhật, lớp thiền khóa 20 sẽ khai giảng tại Trung tâm thể dục thể thao quận Tây Hồ, Hà Nội. Đã 20 năm trôi qua kể từ những học sinh khóa 1 theo học lớp này.

Có một điều đặc biệt khác với các lớp tập thiền và yoga khác rằng lớp thiền này không thu học phí, thiền sinh chỉ phải đóng tiền thuê địa điểm tập, khoảng 150 nghìn đồng cho một năm.

Những lợi ích của việc tập thiền mời mọi người vào nhãn thiền để đọc những kinh nghiệm của bản thân mình.

Nếu bạn có mặt trong ngày khai giảng, mình tin bạn sẽ trở về nhà với ngùn ngụt khí thế quyết tâm để thay đổi bản thân bạn. Ít nhất là trong thời gian bạn theo tập, bạn sẽ thấy rất nhiều điều mới mẻ.
Tập thiền là một việc khó. Tôi muốn bạn gặp thiền trong bài học đầu tiên mang tên "Khai tâm" vào ngày khai giảng 25/9 tới.

Hy vọng có người vì tò mò mà đến, rồi từ bán tín bán nghi chuyển thành tín đồ.
Hy vọng tui đủ kiên trì và nghị lực để khởi động việc tập lại :)


Link

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Lại update

Blog mình giờ toàn post sau nói chuyện post trước, vui ghê.
Mọi người đã tìm ra con bé này đang ở nhà thuê tại địa chỉ nó nói là nhà của nó.
Người mà nó nói là bố nó là một người kinh doanh giàu có tại địa bàn đó, phường Ngọc Thụy, Gia Lâm. Chắc ổng là con mồi của nó.
À bây giờ thì biết thêm là cả nhà nó cờ bạc và thuê nhà ở đó.
Đến nay, mình phải nói là con bé này trình độ lừa đảo của nó là siêu đẳng. Nó đang định rủ S đi Cao Bằng chơi mà đi bằng xe nhà nó, có nghĩa là S lái xe đến để xe ở nhà nó rồi 2 chị em cùng đi. Chắc nó định bán S sang TQ hoặc thịt con I a rit của S.
Mọi người ngồi nói lại. Người thì nói mắt nó trắng dã. Người thì bảo đã nghi nghi. Xâu chuỗi lại thì nó có những kịch bản hoàn hảo chỉ chờ đem ra thực hiện vào lúc chúng ta mất cảnh giác nhất. Các ông già bà cả hậm hực điên tiết, mẹ, mình đây còn chưa đi lừa, tý nữa thì mắc lưà con ranh ấy.
H nghe chuyện này kinh quá bảo hay đóng blog lại vì toàn kể chuyện riêng tư :)


Vậy thì chẳng còn cách nào khác là phải cảnh giác thôi.
Mình nhớ đến một câu chuyện chưa xa. Mình và một đứa bạn gái nữa bị hai vợ chồng một đứa bạn nó lừa. Hai bị hại cũng xem vợ chồng đối tượng là bạn thân mất 10 năm, đến lúc bị lừa mà không bị hại nào tâm sự với bị hại nào để rút kinh nghiệm. Đến lúc cả hai đi vay tiền ngân hàng gặp nhau, hỏi làm gì, cùng bảo để đập vào trả cái tiền bị vợ chồng nó lừa. Đứa nọ trách đứa kia là sao mày không kể với tao để tao cũng bị lừa tiếp. Không gặp nhau đây thì còn chưa tỉnh ra.

Đấy.
Có khi chồng đứa bạn tưởng là thân đó cũng đọc blog này đó chứ. Bảo là 2 con vịt tham lam đã đành nhưng cả 2 đều bị lừa không phải vì tham, nhỉ anh nhỉ, chỉ mờ mắt vì cái gọi là tình thân.

Có diễm phúc được sinh ra trên đời thì phải yêu đời. Đôi khi mình hay đề phòng người tốt và mở cửa cho người xấu bước vào nhà. May rủi hên xui thế nào thì vẫn phải sống tiếp. Và tốt hơn hết là nên lãng mạn.

P/S: Qua vụ thập thò này thì lại quen được chị haidieugiandi, chị ấy nói thỉnh thoảng chị đọc bài mình ở bogspot nên chị ấy accept nick ngay. Vậy là rất vui rồi :)

Thứ Năm, 8 tháng 9, 2011

Hỡi loài người, hãy luôn cảnh giác

Ôi dồi đáng lẽ phải làm bài tập thì lại phải viết bài này.
Bắt đầu từ đâu nhỉ?
Mình chơi trên diễn đàn nước nga từ hồi đầu thành lập, cái này phải nói là có duyên vì mình không có hân hạnh là dân chính hiệu mà hồi trước còn được ngồi phòng họp , mình chơi rất thân ở đó như kiểu Titi chơi với hotman ý hehe (giống quảng cáo lừa đảo quá nha). Hôm đi đám cưới virus ở HP mình dẫn cả đội hình từ lớn đến bé cả tây lẫn ta đến nhà mình quê mùa ngồi sắp hàng ra xong giới thiệu chức danh. Mama mình choáng lập bập hỏi sao cháu nó lại chơi được với các bác hehe. Nói chung khi mời mọi người qua chơi mình hơi sái tý vì nhà mình xa lại không có hoành tráng nhưng nghĩ bụng quan trọng là cái tấm chân tình nên sau khi đi chơi ở đồi Thiên Văn rồi về nhà mình mọi người rất vui còn bảo nhà này mà đem lên đặt ở HN nhỉ hehe. (Dài dòng tý)
Từ năm ngoái mình vướng vào cái vụ học hành, tiếng Anh tiếng U của mình như hạch nên mình phải tập trung một tý không đọc diễn đàn nhiều và cứ lần nào ọp lai là lần đó mình bận không đi được. Mở ngoặc là mình rất thích ăn cá vobla.
Tuy nhiên mình cũng biết gần đây diễn đàn có một luồng gió mới do có một mem nữ rất xinh đến chơi là em nttt (Nguyễn Thị Thu Trang); khi em ý thấy ọp hỏi em có thể đến được không thì một bác hỏi "Cái bạn tên toàn số và chữ ơi, có phải tên bạn là Nguyễn Thị Thập Thò không?" thế là trên diễn đàn em có tên rất cute là Thập Thò.
Thập Thò hôm ra mắt đi xe Loong cu dơ, thập thò mở rất nhiều topic kiểu du lịch viết văn và chụp ảnh. Văn của em ý mình có đọc qua một lần không phải đặc biệt gì nhưng tặc lưỡi em ý xinh như thế lại có thời gian viết văn là được rồi, ảnh thì mình không xem vì không có thời gian. Em làm các bác cứ sốt hết cả lên mà các bác thì cũng toàn trong đầu có sỏi cả chứ không phải gà.
Hôm bác Nish từ Đà Nẵng ra HN mình bất ngờ đến mọi người ồ lên bẩu hóa ra vẫn còn sống à. Hôm ấy mình gặp em Thập Thò ở đấy, tóm lại em đi ọp liên tục 1 tuần 3 lần từ khi em bắt đầu ọp, em mang nhãn từ cây nhà trồng 15 nam đến mời mọi người. Lúc đi về khi mình đang dận con wave rs thì bác nhnam (một đại gia thực sự đã được kiểm chứng) quay sang hỏi em thập thò là ơ con này sáu nghìn à. Mình hiểu em ý đi xe a còng đời sáu nghìn.
Về nhà mình mới buôn với Nina, em thật em gặp con bé đấy ở ngoài em không dám đứng cạnh. Vì em đấy rất cao ráo và xinh xắn nhưng hơn nữa rất hoạt ngôn khéo léo, mình bảo tầm em này phải đi với đại gia mới xứng mà bản thân em cũng đại gia rồi.
Hôm chia tay BZ đi Pháp mình chỉ đến được buổi chiều, chỉ còn vài người, nói chuyện về em thập thò, chị R bảo xem ảnh là biết con bé đấy nó có tâm hồn, nó buôn bán bất động sản đấy, nó cho em gái nó đi chơi xong nó dậy cách đối xử với đồng tiền y như chị dậy thằng cu nhà chị.
Lúc đấy thì mình cũng có lăn tăn, vì mình biết bất động sản không phải chuyện đùa, ai có trải qua mới thấm thía. BZ hơi phản đối tý nhưng lý lẽ của BZ yếu ớt vì chẳng tìm đâu ra nhược điểm gì. Biết BZ đi Pháp thì Thập Thò cũng bảo tháng 9 sẽ sang Pháp học master 2.
Hôm nay đang winba với bà Song thì Nina bảo đã đọc thông báo của Ban Quản Trị chưa. Thông báo là có một thành viên lừa đảo.

Rồi có link về sự lừa đảo và ảnh của em đấy đây:

http://www.webtretho.com/forum/f186/canh-bao-ve-mot-con-nguoi-hoan-hao-nhung-di-chuyen-di-lua-dao-574572/

Mọi người chịu khó đọc kỹ nhé, bỏ một chút thời gian thôi nhưng nhận diện được các thủ đoạn lừa đảo. Ở trang 15 có link fb của nhạc sỹ Quốc Trung nói rằng em này lừa đảo, nhưng mình không biết cách vào fb :)

Mình vẫn muốn nhắc đến diễn đàn nước nga vào một lúc khác, trong một tình huống và tâm trạng khác chứ không phải góc độ thông báo lừa đảo như thế này.

Update

- Lò dò vào link anh Thụy chỉ để down phin, mà họ yêu cầu torent với đăng ký gì đấy. Sau một hồi đọc hướng dẫn sử dụng torent thì..thôi. :))

- Bị chửi. Hôm nọ, lần đầu tiên còm ở nhà bà Bép. http://drbep.wordpress.com bị chửi. Cũng hơi rát mặt tý. Nhưng sau vụ này có 2 điều tự răn mình. Thứ nhất, quyết không thay đổi giọng còm. Thứ hai, cố gắng và cố gắng không bị tăng xông vì bất cứ điều gì sau này. Ngay cả khi mình 40 tuổi và mình nghĩ rằng mình hơi quá khổ quá tải.

- Lại hôm nọ, có một làn sóng đòi sửa luật để tử hình thằng Luyện. Sao đợt trước tử hình thằng Nghĩa thì cũng đòi sửa luật để cho nó có cơ hội làm lại cuộc đời ? Đúng là một sự kỳ quặc khó hiểu. Awr, đoạn này đứng vào đây xấu cả blog, nhưng thôi cứ cho vào.

- Hôm trước, sau khi post bài trên blog chừng 30 phút thì mình có một cuộc điện thoại hỏi xin..gai chanh. Gai chanh để vào tủ lạnh để khi nào ăn ốc thì lấy ra dùng. Phất phơ trong đời mình gặp được nhiều người khá là lãng mạn haha. Như các bạn bên NNN, mang bạch dương và phong về Tam Đảo trồng đến lúc cây chết buồn thỉu buồn thiu. Nhưng mà, tốt hơn hết là nên lãng mạn:))

- Blog có vẻ khó vào nhỉ. Wifi không vào được, còn VNPT ở chỗ nhà bạn L cũng không vào được.

- Chủ nhật này sẽ đi tập thiền lại. Quyết tâm quyết tâm. Bây giờ rảnh rỗi chứ không lụt như đợt trước phải hô lên để đi rèn luyện sức khỏe, già rồi không có ai nuôi.

- Ngoài kia trăng sáng vằng vặc. Quá nửa đêm. Có một nhà hầu đồng vẫn còn đang cheng cheng chập chập. Trung thu. Ôi trung thu. Mà sao lòng ta cứ khô như ngói thế này.

Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

Đường về nhà

Hôm nọ ở trên kênh Starmovies có bộ phim gì có cảnh ông già nói với một cô gái về quyển sách "Đàn ông đến từ sao Hỏa, đàn bà đến từ sao Kim". Cô gái liền hỏi: Ông đọc cuốn đó rồi à? Ông già trả lời: Chưa, nhưng đọc cái tên đã hiểu hết cả nội dung rồi.
Có một bộ phim tên là "Đường về nhà", không được xem phim đó, nhưng cứ nghĩ đó là một phim hay.
Đường về nhà 100km về hướng Đông Bắc tốn thời gian hơn 5 năm về trước. Đường bây giờ chật chội xe tải xe con ngúc ngoắc nhau như trong phố huyện. Rặng vải ven đường quốc lộ ngày xưa vào mùa đỏ ối rực cả một đoạn đường. Đường về bằng phẳng hơn đường đi vì không bị sức nặng của những container đầy hàng tàn phá. Đường đi khó, nhưng không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông.
Bạn gọi, nói cơ hội không có nhiều, về nhà đi. Bạn ơi, mình đã đủ già để biết thế nào là đơn độc, mình đã đi đủ lâu để trân quý sự đoàn tụ. Nhưng bạn không làm người đi thì không làm sao hiểu nổi.
Ngày mai mình sẽ nấu một nồi cá khoai. Còn hôm nay là món ốc, vừa vặt gai chanh ngoài vườn làm cái khêu. Cái quan trọng nhất của bữa ăn ngon là nguyên liệu, sau đó là gia vị, thói quen, người thưởng thức và ký ức. Mình thích ăn những món từ biển và sông.

đường về nhà luôn khó. Chẳng cần xem phim cũng biết đó là một phim hay.